Từ cô nhân viên quèn trở thành doanh nhân giàu có và bài học quý: Làm 'cho xong' bạn chỉ là người tầm thường; làm tốt việc, bạn mới trở nên ưu tú
Bạn hài lòng với "làm cho xong" thì bạn chỉ có thể trở thành nhân viên tầm thường. Những người chủ động "làm tốt" có nhiều khả năng trở nên xuất sắc và ưu tú.
Giáo sư Albert-László Barabási của Đại học Đông Bắc nước Mĩ và Trung tâm nghiên cứu Boston đã tiến hành một nghiên cứu: Một ngôi trường nổi tiếng có ảnh hưởng như thế nào đến thu nhập của mọi người? Câu trả lời là: Không có ảnh hưởng gì cả vì còn xem xét nhiều yếu tố khác.
Nếu bằng cấp học thuật và các trường danh tiếng không có ảnh hưởng lớn đến cuộc sống tương lai, điều gì ảnh hưởng đến mức lương trong tương lai của mỗi người?
01
Tôi đã gặp một sinh viên tốt nghiệp Tiến sĩ tên Nam và làm việc tại 4 công ty trong 5 năm, nhưng kinh nghiệm ở mỗi công ty là tương tự nhau. Ban đầu, công ty rất phấn khởi và họ trọng dụng Nam, nhưng sau một thời gian dài, mọi chuyện thay đổi theo hướng ngược lại và cuối cùng anh bị sa thải và sang công ty khác. Nam phẫn nộ và cảm thấy rằng mình bị đàn áp và không được trọng dụng như trước.
Thật trùng hợp, công ty cuối cùng Nam làm là công ty của người quen của tôi. Sau một hồi nói chuyện với lãnh đạo của công ty, tôi đã hỏi về Nam. Khi nghe tên anh, sếp cũ của anh lắc đầu hết lần này đến lần khác.
"Lúc đầu, công ty rất vinh dự khi tuyển được tiến sĩ về đầu quân cho công ty, không những thế, tôi còn sẵn sàng cho anh ta một vị trí tốt vì cảm thấy rằng anh ta có kiến thức chuyên môn tốt và có thể tạo ra sự khác biệt. Nhưng sau một thời gian, công ty đã phát hiện ra rằng khả năng giải quyết vấn đề của Nam rất kém. Khi gặp khó khăn hay rắc rối, phản ứng đầu tiên của anh ta là tìm cách đổ lỗi cho môi trường, cho người khác thay vì nhìn lại bản thân, chủ động tìm giải pháp cho vấn đề. Dần dần, do thấy được năng lực của Nam không đúng như bằng cấp, không giải quyết triệt để khó khăn nên công ty có quyết định sa thải anh ta".
Sếp của của Nam nói thêm: "Tôi cũng lấy làm tiếc, mặc dù anh ta có kiến thức trình độ tiến sĩ, nhưng anh ta không có khả năng xử lý vấn đề của một người đạt trình độ tiến sĩ. Anh ta không hiểu lý do đơn giản nhất đó là, công ty mời anh ta đến để giúp xử lý những vấn đề khác nhau chứ không phải để nghe anh ta phàn nàn, công ty cần tạo ra lợi nhuận chứ không cần anh ta ngày nào cũng khiếu nại và than phiền." Trái ngược với anh chàng tiến sĩ này, một thư ký tốt nghiệp ở một trường dạy nghề bình thường lại được thăng chức trở thành quản lý công ty.
Là một sinh viên tốt nghiệp ở trường dạy nghề, không hiểu gì về điều hòa và chưa bao giờ kinh doanh, nên cô gặp phải một vấn đề lớn khi lần đầu tiên đến công ty: nhân viên bán hàng trước đã làm cho công ty nợ hơn 1,3 tỉ đồng.
Vào thời điểm đó, các đồng nghiệp khuyên cô đừng nên dính líu tới, vì khoản nợ này không liên quan gì đến cô. Nhưng cô ấy cảm thấy rằng kể từ khi tiếp quản vị trí mà cô ấy đảm nhận, cô ấy có trách nhiệm thu hồi các khoản nợ.
Khi người giao dịch nghe nói rằng cô đến giao nhận hàng và công ty cô ấy vừa bị lỗ to nên dù cho cô ấy có nói gì đi nữa thì bên kia không đồng ý yêu cầu của cô.
Không còn cách nào khác, cô chỉ có thể trực ở cửa công ty kia mỗi ngày, cô chờ trong hơn 40 ngày. Cuối cùng, bên kia cũng đồng ý. Nhưng đến thời điểm hẹn, ông chủ của bên kia đã biến mất. Vì vậy, cô đã tìm các nhân viên của bên kia thông cảm và hợp tác với cô, nếu ngày hôm sau ông chủ đến sẽ bí mật nói với cô. Cuối cùng, cô đã thắng đối tác nhờ sự kiên trì. Điều này chưa bao giờ xảy ra trong lịch sử của công ty và lãnh đạo công ty đã bắt đầu chú ý đến cô nhân viên trông có vẻ bình thường này.
Công ty điều hòa không khí này là Gree và nhân viên bán hàng bình thường là Dong Mingzhu. Sau đó, cô bắt đầu trở thành người quản lý của Gree. Sau đó, cô trở thành chủ tịch của Gree Group và là một trong những doanh nhân có ảnh hưởng nhất ở Trung Quốc.
Những nhân viên giỏi nhất hiện nay chắc chắn là những "nhân viên có ý thức", được trang bị khả năng tự quản lý, có trách nhiệm và có khả năng làm việc hiệu quả. Họ không chỉ là nhân viên cần thiết của công ty hay bất kỳ ông chủ nào, mà còn là điều kiện cần thiết để bản thân họ phát triển nhanh hơn, tốt hơn và mạnh hơn tại nơi làm việc.
02
Điều gì làm cho một nhân viên ý thức tốt khác với một nhân viên bình thường? Tại sao nhân viên có ý thức tốt lại có thể đạt được sự phát triển nhanh hơn các nhân viên khác?
Trước hết, họ không chạy theo số đông nhưng luôn có một tâm lý có trách nhiệm với bản thân, với công ty và làm cho công việc của họ tốt hơn.
Thứ hai, họ sẽ tìm ra phương hướng và mục tiêu cho những nỗ lực của họ càng sớm càng tốt. Một lần nữa, họ có thái độ rất tích cực, sẽ không lãng phí thời gian cho những phàn nàn và chờ đợi không cần thiết, luôn thay đổi và cải thiện bản thân với thái độ chủ động. Cuối cùng, họ sẵn sàng bước ra khỏi vùng thoải mái và chấp nhận rủi ro nhiều hơn những người khác.
Để trở thành một nhân viên tự giác, bạn nên tự quản lý theo 7 khía cạnh sau:
1/ Quản lý động lực: từ " Muốn tôi làm điều đó" thành "Tôi muốn làm điều đó".
Ngôi sao NBA Jordan từng nói: "Chủ động hành động và không hành động là hai thái cực khác biệt hoàn toàn".
Thành công là một cánh cửa mở từ trong ra ngoài. Lý do bạn không thành công là vì bạn giữ mình bên trong. Những người biết cách chủ động thường có thể giành được nhiều cơ hội hơn những người khác. Làm một công việc với các yêu cầu bắt buộc là nhiệm vụ bạn nên làm. Làm một công việc không bắt buộc là khả năng cạnh tranh độc đáo của bạn.
Hãy bắt đầu với "bốn điều" sau:
- Bất cứ điều gì có liên quan đến chiến lược và nhu cầu của công ty hoặc bộ phận, hãy chủ động tìm kiếm việc cần làm.
- Bất cứ nơi nào bạn có thể cải thiện hiệu quả công việc hơn nữa, hãy chủ động tìm kiếm mọi thứ.
- Bất cứ nơi nào bạn có thể cải thiện khả năng của mình, hãy chủ động học hỏi.
- Bất cứ nơi nào phản ánh tinh thần đồng đội, hãy chủ động hòa nhập và hợp tác.
2/ Quản lý mục tiêu: giữ vững quyết tâm, không việc gì không làm được
"Nguyên tắc thành công đầu tiên là biến ước mơ thành mục tiêu." Đây là câu nói nổi tiếng của nhà khoa học thành công nổi tiếng Napoleon Hill.
Sự khác biệt giữa mục tiêu và giấc mơ là giấc mơ là ảo tưởng và có thể thay đổi bất cứ lúc nào, còn mục tiêu là cụ thể và chắc chắn. Chỉ bằng cách biến ước mơ của bạn thành mục tiêu, bạn mới có thể biết mình nên làm theo hướng nào và nỗ lực sẽ có ý nghĩa.
3/ Quản lý tốt vai trò: không thiếu, không việt vị, có thể lấp đầy vị trí
Là một nhân viên, điều đầu tiên đó là làm công việc của bạn với sự siêng năng. Đừng đẩy trách nhiệm của bạn cho người khác và đừng để công việc của bạn bị giảm sút.
Không được việt vị, bạn phải hiểu tỷ số và biết "ranh giới" ở đâu. Đừng làm những việc không phù hợp với danh tính của bạn.
Có thể bổ sung vị trí nghĩa là nếu có thể, dù nó không nằm trong phạm vi công việc của mình, anh ta có thể chủ động và có thể làm tốt.
4/ Quản lý việc thực hiện: không chỉ làm việc cần làm, mà còn phải làm cho xong
Không có nghi ngờ rằng những người hài lòng với "làm cho có" chỉ có thể trở thành nhân viên tầm thường. Những người chủ động "làm tốt" có nhiều khả năng trở nên xuất sắc.
5/ Quản lý hiệu quả: không trọng khổ lao, chỉ trọng công lao
Một số người dường như rất siêng năng, nhưng không có nhiều sự tăng trưởng sau 5 năm. Hiện tượng này không phải là hiếm ở nơi làm việc. Cái gọi là " bận rộn nhưng vẫn nghèo" là tên gọi cho hiện tượng này.
Siêng năng không sai, nhưng mục đích của siêng năng là sai. Siêng năng không phải là để che đậy sự lười biếng mà bạn không muốn thúc đẩy bằng cách giả vờ, "bận rộn" càng không liên quan, mà là để cải thiện khả năng làm việc, làm việc chăm chỉ và làm việc thông qua khả năng chuyên nghiệp của bạn trong quá trình làm việc và tạo ra hiệu suất.
6/ Quản lý mối quan hệ giữa các cá nhân: hãy hỗ trợ nhiều lên và kháng cự ít lại
Mọi người đều là một phần của xã hội và không ai có thể tự mình thành công. Nếu bạn muốn phát triển tại nơi làm việc, bạn phải học cách có được sự giúp đỡ của người khác.
Một kỹ năng đó là đánh giá cao và khen ngợi và khen ngợi là vừa phải.
Tại nơi làm việc, thậm chí còn cần thiết hơn để giành được sự giúp đỡ mà không phàn nàn bất cứ lúc nào. Khiếu nại là việc ít giá trị nhất nó tiêu thụ năng lượng tích cực nhất và có hại nhất.
7/ Quản lý rủi ro: Sợ hãi rủi ro để phòng tránh là khởi đầu của trí tuệ
Có lẽ bạn cũng đã có những ý tưởng này: "Vì bên kia đã hứa, họ chắc chắn sẽ làm điều đó.", "Nó đã từng như thế này, lần này chắc chắn không có vấn đề gì." Bạn có chắc bên kia giữ lời không?
Quản lý rủi ro là để chúng ta học cách hành động theo các quy tắc của nơi làm việc, không chạm vào "lằn ranh đỏ" và "điểm mấu chốt", tránh coi đó là điều hiển nhiên và tránh những sai lầm trong công việc. Điều này đòi hỏi chúng ta phải biết cách làm, để biết những gì có thể được thực hiện, những gì không thể chạm vào và những gì cần phải được ngăn chặn trước.
04
Tóm lại, tại nơi làm việc, nhiều người giống như robot, nhận lệnh và hành động tương ứng, xong thì thôi. Sếp quy định rằng mỗi ngày gọi 30 cuộc cho khách hàng thì anh ta sẽ không gọi 29 cuộc hoặc 31 cuộc rồi ra về.
Nhưng những nhân viên như vậy rõ ràng không thể phát triển nhanh. Việc bạn sẽ duy trì mức lương là 39 triệu đồng trong 10 năm hay mức lương là 300 triệu trong một năm không phải là bạn tuân theo sự sắp xếp và từng bước, mà là việc bạn trở thành một nhân viên tự giác, tự quản lý và tự kỉ luật.
Trên thực tế, từ ngày đầu tiên bước vào công ty, chúng ta đã trở thành người quản lý, ít nhất là quản lý chính mình.