Tại sao tôi không có những gì tôi muốn? Đàn ông phải mơ lớn không có nghĩa là thụ động, lười biếng, "há miệng chờ sung"
Đàn ông tạo ra cơ hội, đừng để cơ hội tạo ra đàn ông vì cơ hội ấy không có đâu. Ai là người quyết định tương lai của bạn ngoài bạn ra?
Tôi muốn giàu có, tôi muốn nổi tiếng, tôi muốn đi siêu xe, tôi muốn, tôi muốn và tôi MUỐN. Nhưng tại sao đến giờ này tôi vẫn chưa có gì trong số những điều tôi muốn, phải chăng số phận đã sắp đặt tôi là một kẻ nghèo khổ, luôn thiếu thốn?
Ôi có chúa mới biết được, nhưng nói chung là không phải lỗi của tôi, tôi chả làm gì nên tội cả, vả lại có cố đến mấy thì mấy cái điều viển vông ấy cũng chẳng thể thành hiện thực được đâu. Thôi thì được đến đâu hay đến đấy vậy.
Nghe quen không? Bạn đã bao giờ tự "muốn" rồi lại tự "bỏ" như thế không? Hay bạn sẽ bắt đầu lên kế hoạch để biến những điều mình muốn thành sự thật? Ôi tôi có nói nhầm điều gì không? Bạn á? Bạn mà có khả năng để có được mấy cái điều đó á? Đùa tôi à? Không đời nào! Bạn chỉ là một tên ăn bám, sống không có mục tiêu, đến ngày mai thức dậy còn chả biết mình phải làm cái gì để sống cho qua ngày nữa là, huống chi còn ngồi đó mơ với chả mộng làm gì. Thôi, lo mà kiếm ăn đi, mấy cái đó không dành cho bạn đâu!
Đấy, nghe quen không? Chẳng ai tin vào khả năng của bạn có thể làm được cả, vì chính bạn cũng vậy. Nên đừng trách họ, họ chỉ nghĩ những điều bạn đang nghĩ thôi. Bài viết này không dạy bạn những điều để đạt được những thứ bạn muốn, nhưng nó cho bạn biết tại sao mình vẫn chưa có những thứ hằng mơ ước. Hãy dẹp tan chúng và biến niềm khao khát của bạn thành hiện thực, người anh em của tôi.
Biện hộ và căn bệnh của những kẻ nói nhiều
Ôi tôi đã nghe bao nhiêu lời biện hộ từ bạn bè và người thân của mình rồi nhỉ? Chắc nhiều lắm nên tôi cũng chẳng thèm đếm nữa, giờ thì tôi chẳng thèm nghe luôn. Không ai rảnh để nghe những lời biện hộ mà đã được các bậc tiền bối từ trăm năm nay vẫn dùng cả, nên nếu muốn người khác nghe thì cố mà tạo ra những câu nào hay ho chút. Vài lời biện hộ phổ biến mà bạn với tôi vẫn nghe như:
"Tôi làm gì có thời gian để làm nó"
"Điều kiện của tôi không cho phép tôi làm"
"Tiền thực sự đang là vấn đề của tôi bây giờ"
Bạn có nói thế bao giờ không? Tôi tin là có, ai mà lại không biện hộ cơ chứ. Thực tình thì lời biện hộ đưa ra chẳng có ý nghĩa gì cả, nó chỉ làm bạn trở nên nhụt chí mà thôi. Thời gian, bạn cần thời gian để làm nó? Vậy thì đừng đưa ra lời biện hộ rằng "tôi không có thời gian", hãy lập một kế hoạch cụ thể về thời gian và sắp xếp hợp lý. Nếu bạn thực sự muốn, bạn chắc chắn sẽ có thời gian. Điều kiện của bạn là gì? Tại sao tiền giờ đang là vấn đề của bạn? Đợi khi nào điều kiện cho phép, tiền bạc đầy đủ rồi bạn mới làm à? Vậy thì thôi đi, bạn chẳng cần phải làm nó nữa đâu.
Thụ động một cách ngu ngốc
Tôi không biết có thụ động một cách thông minh không nữa, nhưng hãy tạm coi là thụ động một cách ngu ngốc đi. Bạn đang đợi ai chỉ cho bạn cách để có thể giàu có à? Bạn đợi người ta đưa cho bạn một bản vẽ chi tiết để cứ thế mà làm à? Hay bạn đợi bố bạn cho phép thì bạn mới bắt đầu xắn tay áo?
Bệnh thụ động ăn vào máu thế hệ thanh niên thời nay như "đỉa bám gấu quần". Sinh viên lên lớp để cô giáo dạy chứ không phải lên lớp để học. Sếp giao việc mới làm chứ chả bao giờ tự đến gặp sếp hỏi xem có dự án nào để nhận lấy, để mà làm. Thậm chí một số người miệng luôn nói muốn cải thiện bản thân để trở nên tốt hơn nhưng có bao giờ chịu đọc sách đâu, có bao giờ chịu học hỏi một cách chủ động đâu.
Đọc vài ba quyển sách không thể khiến bạn tốt lên tý nào, cho dù nó có là sách rất hay đi nữa. Bạn phải đọc sách thật nhiều, và đọc có chọn lọc, khi đó thì mới có thể giúp bạn cải thiện kha khá được hiểu biết. Bạn phải học một cách chủ động. Đừng chờ ai đó đưa cho bạn điều gì hay ho đến ngay trước mặt rồi mới bắt đầu học, hãy chủ động quyết định những gì đưa vào mình.
Chờ đợi ván cờ cơ hội
Đời thì thiên biến vạn hóa, không biết đường nào mà lần. Trong khi đó bạn lại đặt cược với đời cho bạn một cơ hội đổi đời và mình chỉ việc đợi nó đến mà thôi. Bạn đặt 5.000 đồng và hi vọng 2 tỷ sẽ vào túi của mình? Đừng mua xổ số nếu bạn vẫn muốn tiết kiệm tiền để đến lúc được hỏi thì lại nói "tiền giờ đang là vấn đề của tôi". Tiền không phải vấn đề của bạn, chính cách tiêu tiền của bạn mới có vấn đề.
Đàn ông tạo ra cơ hội, đừng để cơ hội tạo ra đàn ông vì cơ hội ấy không có đâu. Ai là người quyết định tương lai của bạn ngoài bạn ra? Tôi tin đó có thể là bố bạn, mẹ bạn, ông hàng xóm, thằng bạn thân lâu năm hay mấy cô gái bạn đang hẹn hò. Để người khác đèo cũng là một cái hay, bạn chỉ cần ngồi đó và tận hưởng còn khi nào tai nạn xong thì bạn có thể trách ai thì trách. Muộn rồi!
Nếu bạn đang không tin vào khả năng của mình?
Vậy thì khỏi phải bàn rồi. Cái điều bạn vẫn mơ ước đấy sẽ chẳng bao giờ thành hiện thực được nữa đâu. Tôi chỉ tin bạn khi bạn có thể thuyết phục được tôi tin bạn thôi, mà muốn thuyết phục được tôi thì bạn phải thuyết phục được mình đã, nếu bạn không tin bạn thì ai sẽ tin bạn đây? Tôi à? Không đời nào.
Nếu bạn có một niềm tin mạnh mẽ vào khả năng của mình thì nhất định bạn sẽ làm được. Hoặc nếu bạn tin bạn có thể làm được, chắc chắn bạn sẽ tìm mọi cách, học hỏi thật nhiều để nỗ lực vươn tới. Một khi không có niềm tin, bạn sẽ nghĩ về những thất bại có thể sẽ gặp phải, những khó khăn thiếu thốn trong quá trình thực hiện. Cuối cùng sau một hồi suy nghĩ, bạn quyết định một cách mạnh mẽ, "Thôi dẹp đi!". Thế là xong một giấc mơ, bạn vẫn mãi làm ở công ty ấy, nhận những tháng lương bèo bọt ấy và sống một cuộc đời nhạt nhẽo ấy.
Cái vòng luẩn quẩn của niềm tin và hành động sẽ mãi đeo đuổi bạn cho đến khi nào bạn nhận thức được rõ ràng mọi thứ. Cho đến khi nào bạn tin mình có thể thay đổi, mình có thể thành công, rồi bạn bắt đầu hành động thì lúc đó nó mới khiến bạn đi đúng đường được.
*Bài viết được trích dẫn từ blog Tôi sống.