Thông tin:
Tên phim: Tiểu thuyết lá cải (Pulp Fiction)
Đạo diễn: Quentin Tarantino
Kịch bản: Quentin Tarantinovà Roger Avary
Diễn viên: John Travolta,Uma Thurman,Samuel
L. Jackson, Bruce Willis
Sản xuất năm: 1994
Giải thưởng: 1 Oscar, 1 Quả cầu
vàng, 1 Cành cọ vàng và rất nhiều giải thưởng khác.
Giới thiệu:
Một câu chuyện mang tính chất xã hội
đen, máu và ma túy, những đòn ghen tuông, các cuộc cướp bóc, trả thù được chia
làm bốn nội dung:
Về Vincent và Jules,
hai tay sát thủ làm việc dưới trướng trùm Marsellus Wallace, nhận nhiệm vụ đi
truy tìm và lấy lại chiếc cặp bị đánh cắp của ông trùm.
Về võ sĩ quyền anh
Butch, người đã đánh cược mạng mình để lấy một số tiền rất lớn sau đó chạy trốn
khỏi đòn trả thù của trùm Marsellus.
Về Mia, vợ ông trùm, với những giai thoại
nổi tiếng của mình.
Về một đôi trai gái dùng súng cướp một quán ăn đúng lúc hai
tay sát thủ đang bàn chuyện “nghỉ hưu”.
Những con người đó đã không thoát khỏi
được cám dỗ của tiền bạc và quyền lực mang đến nên phải trả giá bằng chính tính
mạng mình.
Bộ phim đã tạo ra bước đột phá
trong lịch sử điện ảnh.
Cấu trúc kịch bản đảo lộn đã phá vỡ những quy tắc, những
kết cấu mà các nhà làm phim vẫn hay sử dụng. Những câu chuyện ngắn được gắn kết
với nhau không theo một quy luật, trình tự thời gian, không gian nào. Những
hành động, sự kiện rời rạc bị cắt ghép rồi nối lại với nhau tạo thành câu chuyện
lớn, màn độc thoại tưởng chừng ngớ ngẩn,
phi thực tế dài vài phút, lối đối thoại sinh động, có chút thô tục và khó hiểu...
Tất cả những điều đó đã tạo nên một Pulp Fiction siêu độc đáo đưa Quentin
Tarantino lên tầm cao mới.
Bộ phim khiến khán giả vừa hụt hẫng
vừa phải đuổi bắt theo ý tưởng của đạo diễn để tìm ra lời giải đáp cho những
xung đột trong phim.
Mỗi nhân vật đều
mang một tính cách điên rồ và cuồng nhiệt, mặt trái trong con người họ được bộc
lộ ra không thèm che giấu. Mia kiêu sa phải dùng ma túy để “chấp nhận” cuộc sống.
Jules sùng đạo lại bắn giết không chớp mắt, Vincent với giọng nói trầm ấm nhưng
những câu nói đều toát lên sự đe dọa đáng sợ...
Một điều dễ nhận thấy là trong phim không có
nhân vật nào thuộc kiểu người ít lời. Ai cũng liến thắng đủ chuyện tào lao. Các
tình huống diễn ra như thể đạo diễn cố tình sắp đặt nhưng lại hoàn toàn hợp lý
đến mức không nhận thấy một sự gượng ép nào.
Một trong những cảnh “đắt giá” trong phim là
cơn sốc thuốc của Mia, sự vật vã ấy đã đưa cô đến bờ vực của sự sống chết, kéo
theo cả anh chàng sát thủ Vincent toát mồ hôi vì sợ. Uma Thurman đã diễn rất đạt
cảnh đó, như thể chính cô vừa hít ma túy quá liều.
Rất nhiều ý tưởng, chi tiết trong
phim đã được sử dụng trong các tác phẩm điện ảnh khác. Đó không phải là sự “ăn
cắp” mà là “gợi nhớ đến” . Chẳng hạn cảnh Vincent mở vali, bên trong phát ra
ánh sáng màu vàng, rồi anh ta nhìn chằm chằm vào đó trong khi miệng vẫn ngậm điếu
thuốc tỏa khói, hay cảnh Butch ngồi trong xe nhìn ông trùm Marsellus đi qua
trên phố...
Xem phim khán giả sẽ phải đi từ bất
ngờ này đến bất ngờ khác, sẽ phải phá lên cười vì những câu thoại lủng củng dài
dòng chẳng mang ý nghĩa gì và nghi lễ đọc Kinh Thánh của anh chàng Jules trước
khi giết người – thứ mà anh ta gọi là Thiên thần báo thù.
Quentin Tarantino
là một trong những đạo diễn chuyên làm phim B (B-movie) - dòng phim thương mại
có kinh phí đầu tư thấp, sử dụng nhiều cảnh bạo lực giết chóc và yếu tố tình ái.
Kinh phí làm một bộ phim B có thể chỉ vài chục ngàn đô đến hai triệu đô la Mỹ
trong khi lợi nhuận thu về gấp 5 gấp 10 lần - Phim của ông thu hút người xem ở
sự miêu tả rất sáng tạo về các vấn nạn xã hội như tham nhũng, những âm mưu cám
dỗ, ham muốn bản năng, bóng tối trong con người...
Khánh Sơn