Doanh nhân Đoàn Hiếu Minh: Người mua Rolls-Royce khắc họa cả cá tính, cuộc sống riêng của họ lên chiếc xe
Là người đầu tiên đưa dòng xe siêu sang Rolls-Royce về Việt Nam, ông Đoàn Hiếu Minh khẳng định: Giá đắt hay rẻ không phải là thước đo của người chơi Rolls-Royce.
- Là người bán những chiếc siêu xe đắt tiền, anh thấy điều gì khác biệt về tính cách ở những người mua và chơi những những chiếc xe này?
Phải nói thực là tôi không biết tính cách của họ có khác biệt không. Nhưng phải khẳng định là những người đủ khả năng tài chính để mua những chiếc xe sang trọng và đắt tiền là những người rất thông minh. Thứ 2 là, họ họ biết tận dụng những cơ hội để tích lũy giá trị kinh tế, từ đó mới có khả năng để hưởng thụ. Bởi không phải ai cũng có thể làm được như vậy. Còn về tính cách, mỗi người có tính cách riêng, có người trầm tính, có người sôi nổi. Nhưng điều tôi nhận thấy ở những khách hàng của tôi, hầu hết họ là những người thông minh và xuất chúng
- Là chủ một công ty phân phối siêu xe Rolls-Royce, anh thấy những khách hàng muốn mua Rolls Royce có gì đặc biệt so với những người mê các loại xe khác?
Rolls-Royce có khác biệt lớn so với các hãng xe khác ở mức độ tùy biến và đáp ứng mọi nhu cầu của khách hàng, rất linh hoạt và đầy đủ. Hạn chế chính trong việc mua Rolls-Royce là trí tưởng tượng của khách hàng, còn Rolls-Royce có thể đáp ứng được mọi thứ. Rất bất ngờ khi truyền thông điều này ra thị trường Việt Nam - một thị trường rất là mới của xe Rolls-Royce, nhiều khách hàng tìm đến chúng tôi với yêu cầu đa dạng.
Không chỉ đơn giản là màu sơn, chất liệu gỗ, chất liệu da, các khách hàng còn muốn đưa những ký hiệu, biểu tượng có ý nghĩa riêng trong cuộc sống của họ. Khách hàng từng chia sẻ, khi đến với Rolls-Royce, họ thỏa mãn được những điều mà các loại xe rất khó có thể. Sự khác biệt lớn nhất chính là khách hàng Rolls-Royce có thể đưa tính cách, cuộc sống riêng của họ lên chiếc xe.
- Anh từng chia sẻ, bản thân có những cuộc hẹn ăn sáng lúc 6h30 hay 7h. Hoặc nhiều khi đối tác, khách hàng gọi đi ra ngoài buổi tối, nhưng không phải đến nhà hàng mà là văn phòng. Vì sao người thích sở hữu Rolls Royce lại có những cuộc hẹn “oái ăm” như vậy?
Thực ra phải nói là khách hàng của tôi rất bận. Nếu họ muốn nói chuyện với tôi đầy đủ, trọn vẹn và tôi có thể tiếp nhận tất cả thông điệp của họ thì phải có không gian, thời gian phù hợp để trao đổi. Nếu bàn bạc trong thời gian làm việc bình thường thì câu chuyện luôn luôn bị đứt đoạn bởi nhân viên, đối tác, khách hàng... Nói về Rolls-Royce mà không có sự tập trung thì không đem lại hiệu quả.
Khách hàng nhận thức rất rõ điều đó và họ có quyền "làm phiền" tôi vào những lúc như vậy. Là người bán hàng, khi khách hàng gọi thì tôi đương nhiên phải lên đường. Nhưng như vậy cũng là may mắn, khi trong thời gian làm việc chính thức tôi có thời gian làm việc để giải quyết các nhu cầu của họ.
Giá đắt hay rẻ không phải thước đo của những người chơi Rolls-Royce
- Ở Việt Nam người mua chiếc Rolls Royce đắt nhất có gì khác biệt so với các khách hàng khác? Anh có thể tiết lộ giá của chiếc Rolls Royce đắt nhất từng bán?
Câu chuyện thước đo đắt rẻ không phải vấn đề khách hàng của tôi quan tâm. Điều họ quan tâm là khi họ mang xe về nhà, ngắm nhìn chiếc xe, họ có thỏa mãn hãy không. Rolls-Royce có nhiều loại, model nên các mức giá cũng khác nhau. Ngay cả 2 chiếc cùng chủng loại giá cũng không giống nhau.
Giá của Rolls-Royce đắt là do công chế tác thủ công của nghệ nhân để đưa yếu tố văn hóa, tinh thần vào chiếc xe. Có những người muốn một chiếc xe có kiểu dáng, màu sắc, tốc độ phù hợp và đảm bảo an toàn, nhưng cũng có những người muốn đưa những điều đặc biệt vào chiếc xe, thì giá sẽ đắt hơn. Mỗi người có một cách chiều lòng mình khác nhau, vì thế đắt hay rẻ không phải thước đo.
- Anh có thể tiết lộ giá của chiếc Rolls-Royce đắt nhất anh từng bán không?
Từ khi có Rolls-Royce, tôi luôn là người phá kỷ lục về bán đắt. Bởi vì, so với bình diện chung của quốc tế, Rolls-Royce là dòng xe có mức giá cao. Ở thị trường nước ngoài, một chiếc xe đã có giá khoảng 500 - 600 nghìn USD. Nhưng chính sách thuế của nước ta khiến giá một xe về Việt Nam cao hơn rất nhiều. Với tôn chỉ "thượng tôn pháp luật" của chúng tôi, đương nhiên giá của một chiếc Rolls-Royce sẽ rất cao. Tôi đã từng bán một chiếc xe với giá trên 50 tỷ. Và chắc chắn con số sẽ chưa dừng lại ở đó.
- So với các loại siêu xe khác, vì sao việc đặt một chiếc Rolls Royce lại mất nhiều thời gian hơn? Ở Việt Nam, chiếc xe có thời gian đặt và về tay chủ nhân lâu nhất có trị giá bao nhiêu?
Thứ nhất là năm sản xuất. Rolls Royce chỉ có một nhà máy ở Goodwood, Anh. Tăng năng suất cho một dây chuyền sản xuất ô tô không phải chuyện là ngày 1 ngày 2. Trong khi nhu cầu mua xe ngày càng tăng. Vì vậy khi đại lý đặt hàng phải xếp hàng, đặt chỗ. Đến lượt mới được sản xuất. Vì thế thời gian để có một chiếc xe rất lâu. Thứ 2 là Rolls-Royce có nhiều tùy biến. Chẳng hạn màu sơn, một số loại có thể có sẵn hoặc phải pha chế theo đúng màu khách hàng yêu cầu.
Sự chiều khách cầu kỳ của hãng cũng kéo dài hơn thời gian sản xuất xe. Ví dụ, chiếc xe Đông Sơn nổi tiếng tôi từng bán, phải khắc chìm họa tiết trống đồng, hình con hạc trong gỗ. Sau khi khắc xong mất nhiều thời gian mài giũa, kiểm tra chất lượng của mọi thứ. Việt Nam không phải một thị trường quá lớn, nên việc chúng tôi và khách hàng phải chờ đợi là điều đương nhiên. Vì thế, thời gian để sở hữu một chiếc Rolls-Royce là khoảng 5 - 6 tháng. Những chiếc xe đặc biệt có thể kéo dài 10 tháng đến 1 năm.
Nhưng tôi nghĩ, nếu đã quyết tâm mua một chiếc Rolls-Royce, thì thời gian không phải điều quá quan trọng. Bởi Rolls-Royce không phải chiếc xe duy nhất của khách hàng, nó là giải thưởng dành cho chính họ nên họ sẵn sàng chờ đợi.
- Anh từng chia sẻ, cá nhân hóa Rolls-Royce ở Việt Nam rất phức tạp bởi khách hàng thường muốn khắc họa cả phong cách sống của họ qua chiếc xe. Quá trình cá nhân hóa một chiếc Rolls-Royce thường mất bao lâu? Khâu nào là mất nhiều thời gian nhất?
Cái đó là vô cùng. Bởi có những thứ do chủ xe nghĩ ra, có những thứ chúng tôi phải tự nghĩ ra để nó phù hợp và gây ấn tượng với khách hàng mục tiêu. Về phía chúng tôi, khi muốn bán một chiếc xe, chúng tôi phải tìm hiểu xem con người, cá tính, sở thích, phong thủy của khách hàng.
Từ đó mới chọn màu sắc phù hợp (tương sinh) để vừa đảm bảo tính thẩm mỹ vừa để khách hàng yên tâm khi sử dụng. Chúng tôi cũng phải tìm khách hàng xem điều quan trọng, ý nghĩa trong cuộc sống của họ để khắc họa lên chiếc xe bằng hình ảnh, họa tiết hoặc từ ngữ.
Khâu mất thời gian nhất là lúc giao tiếp với khách hàng để thống nhất phương án khiến họ cảm thấy hạnh phúc nhất. Sau đó thì khâu thiết kế chiếc xe sẽ được thực hiện nhanh chóng, trong khoảng 2 tuần và gửi sang nhà máy sản xuất.
- Vì sao đa phần là đàn ông thích Rolls-Royce? Với phái đẹp thì sao?
Nam giới thích ô tô do thuộc tính về giới. Khi thích, họ sẽ tìm hiểu về những thứ cộng đồng, xã hội đánh giá cao nhất. Trong đó, Rolls-Royce đang được đánh giá rất cao, được coi là biểu tượng của sự thành đạt. Vì vậy, hầu hết nam giới thích Rolls-Royce là điều tự nhiên.
Còn theo hiểu biết của tôi, phụ nữ thích làm đẹp, thời trang, du lịch hơn là thích ô tô. Nhưng chiều qua tôi tiếp một khách hàng nữ, chị ấy ngồi lên xe và hỏi từng chi tiết về chiếc xe như thảm lót lông cừu, từng nút bấm trên chiếc xe... khiến tôi rất bất ngờ: Ồ, tại sao một phụ nữ lại có thể yêu xe đến thế. Không biết đó có phải trường hợp cá biệt hay không, nhưng nó cho thấy có thể câu trả lời rằng phụ nữ không thích xe do yếu tố về giới có thể chưa chính xác. Nhưng dù sao cũng rất vui khi một thương hiệu xe ô tô có lấy được cảm tình của cả hai giới.
- Anh đã gặp trường hợp cánh mày râu mua Rolls-Royce để tặng phụ nữ chưa? Khi đó, con đường đưa chiếc Rolls-Royce từ cửa hàng về tới garage cho một phụ nữ có gì khác?
Rolls-Royce ngày nay là một tài sản rất lớn. Như mọi người thấy, khi mua một cái nhà 5 - 7 tỷ, thì vợ chồng cũng phải bàn bạc kỹ lưỡng, giá một chiếc xe Rolls-Royce còn đắt hơn. Nếu mua Rolls-Royce thì nó là tài sản của cả gia đình. Những người có gia đình khi mua món đồ về mà cả gia đình thích thì cũng thể coi là 1 món quà chung cho tất cả mọi người. Nhưng tôi chưa thấy Khách hàng nào mua một chiếc Rolls-Royce để tặng cho một người khác.
- Thông thường người ta mua Rolls-Royce để cho người khác lái và chỉ có rất ít người tự lái chiếc Rolls Royce của mình. Vì sao vậy?
Không hẳn như vậy. Trước đây Rolls-Royce ra 2 mẫu xe Phantom và Ghost đều có thể tự lái nhưng ngồi sau cũng rất thoải mái và thú vị. Cũng phải nói thêm về đặc điểm khách hàng mua Rolls-Royce ở Việt Nam chủ yếu là chủ doanh nghiệp, rất bận rộn. Họ cần thời gian để suy nghĩ nhiều thứ khác. Họ chỉ thảnh thơi lái xe vào cuối tuần. Ngay cả bản thân tôi cũng vậy, thông thường tôi dùng thời gian đó để làm việc xem tin tức, nghe điện thoại. Nếu lái xe mà không tập trung thì không an toàn.
Tôi có một khách hàng mua xe Rolls-Royce Ghost nhưng không bao giờ cho ai lái cả mặc dù anh có nhiều lái xe. Đó là khách hàng duy nhất đam mê lái xe đến vậy.
- Khi đặt mua Rolls-Royce cho riêng mình, anh mong muốn chiếc xe của mình có những dấu ấn riêng như thế nào?
Khi tôi mua Rolls-Royce tôi chưa là đại lý của hãng. Tìm hiểu của tôi dừng lại ở việc chọn màu sơn, màu da, chất liệu gỗ mà chưa có ý thức về việc khắc họa những yếu tố cá nhân của mình lên xe. Đó là một điều đáng tiếc và là bài học cho tôi. Khi còn bán xe thì tôi không để khách hàng của mình nuối tiếc điều tương tự.
- Ở Việt Nam có 2 người trong giới nghệ sĩ sở hữu Rolls-Royce, có khi nào Rolls-Royce trở thành thương hiệu “showbiz” hơn là chiếc xe dành cho doanh nhân không thưa anh?
Trên thế giới, khách hàng mua Rolls-Royce thuộc nhiều giới như doanh nhân, ngôi sao ca nhạc, thể thao... Tôi thì mong ở Việt Nam cũng có nhiều người làm việc ở nhiều lĩnh vực khác nhau có thể mua được Rolls-Royce chứ không chỉ giới doanh nhân hay showbiz.
Vì sao những người đi Rolls-Royce hay "giấu mặt"?
- Những người sở hữu xe thể thao kiểu Lamborghini hoặc Ferrari thường rất thích khoe xe và xuất hiện trên báo nhưng những chủ xe Rolls-Royce thì thường giấu mặt. Vì sao vậy?
Cách đây khoảng hơn 10 năm, nếu có 1 chiếc xe BMW seri 7, hoặc Mercesdes S về cảng, ai cũng biết chủ nhân là ai, vì lúc đó, những chiếc xe như thế quá hiếm. Rolls-Royce cũng một thời như vậy. Khi tôi bán hàng, rất nhiều người quen, giới báo chí hỏi tôi xem khách hàng là ai. Nhưng bây giờ thì không còn chuyện đó, bởi Việt Nam cũng có khá nhiều người sở hữu Rolls-Royce, khi một chiếc Rolls-Royce về đến cảng mọi người sẽ không còn hỏi đó là xe của ai.
Những chiếc xe thể thao có kiểu dáng ấn tượng, âm thanh lớn khi chuyển động nên khi đi lại sẽ gây sự chú ý. Những người chơi xe thể thao thường đi với nhau vì chung sở thích, xếp xe cùng nhau nhưng mọi người lại hiểu lầm rằng họ cố tình gây chú ý. Hiện nay có hơn 100 chiếc Rolls-Royce ở Việt Nam, có lẽ vì thế mọi người không còn quá chú ý đến ai là người sở hữu siêu xe nữa. Họ chơi xe vì sở thích một cách tự nhiên chứ không phải thích gây chú ý để lên báo. Do báo chí chú ý đến họ mà thôi.
Tôi nhớ, Nguyễn Quốc Cường, một người đam mê chơi xe từng chia sẻ: “Tôi chỉ mua xe về để ngắm, không phải để PR cho cá nhân hoặc phá làng phá xóm gì, nhưng những chuyện không hay vẫn phát sinh từ đó”. Lí do là sở thích cá nhân của họ có quá nhiều sự khác biệt, thu hút sự chú ý của người khác. Nếu nhìn thoáng qua chúng ta có thể hiểu lầm, nhưng bản chất không phải như vậy.
- Rolls Royce thường gắn với những người già. Vì sao vậy?
Đất nước chúng ta hòa bình từ 1975, đã 42 năm. Những người sinh ra thời gian đó đã cũng tầm tuổi tôi, hoặc lớn hơn một chút. Khoảng thời gian đó cuộc sống không thể sung túc và đầy đủ. Họ phải lao động nỗ lực rất nhiều để có nền tảng kinh tế vững chắc. Vì vậy những người ở độ tuổi tôi có thể mua được Rolls-Royce thì rất hiếm. Những người lớn tuổi hơn, có thời gian tích lao động và tích lũy lâu hơn sẽ có tài chính dư giả hơn. Câu trả lời nằm trong bối cảnh lịch sử, hoàn cảnh của cuộc sống.
Thực sự, giới trẻ cũng thích Rolls-Royce. Vừa qua, tôi tổ chức cuộc thi Ấn tượng từ mọi góc nhìn, nhiều người trẻ đến tham gia chụp ảnh Rolls-Royce và muốn hỏi thêm về thông tin, muốn trải nghiệm với Rolls-Royce. Điều đó chứng minh giới trẻ có thích Rolls-Royce nhưng điều kiện kinh tế chưa cho phép.
- Việt Nam là một quốc gia còn nghèo nhưng lại có không ít siêu xe lăn bánh trên đường và thậm chí còn bán được hàng chục chiếc Rolls Royce chính hãng một năm. Anh nghĩ gì về điều đó?
Quốc gia nào cũng vậy. Lào hay Campuchia cũng như Việt Nam. Có vài người Kenya vào showroom và khiến tôi bất ngờ khi họ thể hiện sự hiểu biết về dòng xe này và tiết lộ rằng ở đất nước họ cũng có vài chục chiếc Rolls-Royce.
- Một trong số những tay chơi siêu xe nổi tiếng nhất Việt Nam là Minh Nhựa vừa mới khoe chiếc Pagani Huayra trị giá ước tính tới hơn 3 triệu USD. Một thiếu gia thích chơi nổi như Minh Nhựa có phù hợp với Rolls-Royce không và nếu đặt hàng một chiếc Rolls Royce thì việc cá nhân hóa chiếc xe sẽ ra sao?
Quan điểm cá nhân, tôi nghĩ khi anh ấy có đủ tài chính và có sở thích cá nhân không ảnh hưởng đến ai thì cá nhân tôi tôn trọng điều đó. Tôi không nghĩ đó là nổi hay chìm. Giống như chúng ta khi sinh viên được bố mẹ mua cho chiếc xe máy bình thường, nhưng khi đi làm có điều kiện tốt hơn sẽ đổi xe đẹp hơn, rồi mua ô tô. Nhu cầu của con người sẽ được thăng cấp và cải tiến. Như anh Minh, khi đã có các xe khác rồi, thì đương nhiên sẽ có nhu cầu khác cao hơn. Đó là điều hết sức bình thường của con người, sự phát triển của cuộc sống.
Nếu anh Minh mua xe của tôi, tôi sẽ đáp ứng mọi nhu cầu của khách hàng. Nhưng gì phù hợp thì tôi sẽ đáp ứng, những gì tôi chưa hiểu thì tôi sẽ tìm hiểu, trao đổi để phù hợp.
- Vì sao người chơi Rolls-Royce không bán xe cũ mua xe mới?
Tại sao lại không. Tôi có quen một luật sư ở Úc rất mê xe. Thông thường, mua xe một thời gian, nếu thích một chiếc xe đẹp khác, anh sẽ bán xe cũ để mua xe tiếp theo. Tôi khuyên anh rằng, nếu có điều kiện thì hãy giữ chiếc xe đó lại, cố gắng làm việc để có tiền mua những chiếc xe khác nữa. Anh ấy đã tiếp nhận lời khuyên của tôi và vừa mua một chiếc Rolls-Royce cổ. Người ta có thể giữ hay phải bán xe cũ đi để mua xe mới đều thường phụ thuộc vào hoàn cảnh kinh tế.
- Xuất hiện trên truyền thông, những tay chơi siêu xe đều là những người thích chơi nổi. Anh thấy điều này có đúng với những người mê siêu xe mà anh biết không?
Tôi biết anh Cao trung ở Thành phố Hồ Chí Minh rất yêu xe và cũng thường xuyên đi từ thiện, làm việc như một doanh nhân bình thường, đóng góp cho sự phát triển của Bộ Y tế. Mặc dù, hàng ngày anh có thể đi lại bằng siêu xe. Đó là chuyện bình thường, khi sở thích cá nhân không ảnh hưởng đến cuộc sống của người khác, ảnh hưởng đến xã hội hay xói mòn đạo đức thì đó là điều nên tôn trọng. Chúng ta cũng có những sở thích riêng, rất quái chiêu mà không có dịp chia sẻ. Có lẽ chúng ta nên xem xét lại quan niệm về sự "ngông cuồng" đối với những người đam mê ô tô.