Cuốn cẩm nang khổng lồ làm bằng đá granite, hướng dẫn con người phải làm gì nếu như đại họa tận thế xảy ra
Người đứng sau những tấm đá này vẫn là điều bí ẩn, người duy nhất biết danh tính ông ta quyết tâm giữ kín bí mật cho tới khi lìa đời.
Khoảng thời gian cuối thập niên 70 và đầu thập niên 80, Chiến tranh Lạnh tiến đến hồi gay gắt. Người dân toàn thế giới thấp thỏm lo sợ khi quả Địa Cầu căng lên bởi xung đột có thể vỡ bất ngờ, chỉ trực chờ một hành động thiếu kiểm soát tới từ bất cứ bên nào.
Tháng Sáu năm 1979, một người đàn ông mang cái tên giả là Robert C. Christian ghé thăm Công ty Chế tác Granite Elberton, tự xưng “đại diện cho một nhóm người Mỹ trung thành”, đưa yêu cầu dựng lên một khối kiến trúc quái dị. Ông Christian giải thích công trình bằng đá gồm nhiều tấm đặt ở vị trí đặc biệt sẽ có tác dụng như một cái la bàn, một quyển lịch và một chiếc đồng hồ, có khả năng chống chịu được thảm họa tận thế. Những tấm đá sẽ bao gồm hướng dẫn xây dựng lại nền văn minh, được viết bằng 8 thứ ngôn ngữ lớn của thế giới.
Joe Fendley, chủ tịch đương thời của Elberton, cho rằng Christian không tỉnh táo lắm khi đưa ra yêu cầu quái gở, hét giá thật cao để làm xiêu lòng vị khách dở người; theo lời kể của Fendley trong một bài phỏng vấn, ông đã đưa ra giá gấp vài lần bất kỳ dự án nào công ty Elberton từng nhận làm lúc đó, giải thích rằng mấy tấm đá phức tạp sẽ cần tới nhiều công cụ và phải có thêm nhiều người cố vấn.
Người đàn ông lạ mặt chấp thuận, bất cứ giá nào cũng sẽ hợp lý để nhờ công ty điêu khắc granite bậc nhất thế giới hoàn thiện một công trình trường tồn với thời gian.
Christian hỏi thời gian hoàn thành công trình, Fendley thực sự không biết mà cũng không muốn biết: chưa thấy tiền thì chẳng ai muốn thực hiện một dự án trên trời như thế. Khi trao đổi về việc thanh toán, Christian yêu cầu gặp mặt giám đốc ngân hàng mà Fendley tin tưởng nhất, và được dẫn đường tới gặp Wyatt Martin, người đứng đầu Ngân hàng Thành phố.
Trên toàn lãnh thổ thành phố Elberton thuộc hạt Elbert, bang Georgia, chỉ hai người may mắn được gặp mặt trực tiếp Christian. Chủ tịch ngân hàng nhớ lại: “Fendley gọi cho tôi và nói ‘Có ông dở hơi nào đang bàn bạc với tôi tôi về một cái tượng đài điên khùng nào đó’”.
“Nhưng khi diện kiến ông ta, thấy ông mặc một bộ đồ rất đẹp và đắt tiền, tôi đã tôn trọng ông ta hơn chút. Ông ta nói chuyện rất chỉn chu, rõ ràng là một người có học”.
Để lý giải cho vị chủ ngân hàng lý do phải dùng tên giả, Christian nói về dự án đã ấp ủ trong bí mật 20 năm nay, và muốn những người tham gia phải giữ kín danh tính cho họ. Martin vẫn không tỏ ra chút tin tưởng nào, nói hành động của nhóm nặc danh này tương đương với ném tiền qua cửa sổ. Christian buồn bã nhìn Martin rồi thở dài: “Ông không hiểu được đâu”.
Martin dẫn Christian xuống phố, tham khảo những dự án điêu khắc đã từng được dựng lên nơi đây. Vị khách lạ mặt được giới thiệu khối kiến trúc granite lớn nhất từng được dựng tại Elberton: kích cỡ những món hàng mẫu chẳng thấm vào đâu so với ước mơ xa vời của ông Christian.
Christian không chút do dự, hứa sẽ trở lại vào thứ Hai, rồi lên máy bay để từ trên không tham khảo địa điểm sẽ đặt những khối đá. “Đến lúc đó thì tôi đã tin một nửa lời ông ta nói”, giám đốc ngân hàng Martin nhớ lại.
Sáng thứ Hai, Christian giữ đúng lời hứa và trở lại gặp Martin. Chủ ngân hàng giải thích: hai bên sẽ không thể có thỏa thuận nếu như ông Christian không cho biết danh tính thực sự, và đảm bảo khả năng chi trả cho khối kiến trúc khổng lồ. Vì tính chất của ngành ngân hàng, hai bên cũng phải có thêm một giao kèo nữa, Christian sẽ cho Martin và chỉ một mình Martin biết danh tính thật của mình, ký cam kết sẽ không để lộ thông tin tuyệt mật này và phá hủy mọi tài liệu liên quan tới dự án khi mọi thứ hoàn thiện.
“Ông ta nói sẽ gửi tiền cho tôi từ nhiều ngân hàng khác nhau đặt trên toàn thế giới, đảm bảo không ai có thể lần dấu nguồn tiền. Rõ ràng ông ta bảo vệ danh tính mình rất cẩn trọng”, ông Martin hồi tưởng
Trước khi rời Elberton, Christian gặp mặt Fendley một lần nữa, đưa ra một chiếc hộp chứa bản sao bằng gỗ của khối kiến trúc sẽ được dựng lên, kèm theo tập tài liệu khoảng 10 trang, mô tả chi tiết mọi khía cạnh của các khối granite. Đến lúc này, Fendley vẫn bán tín bán nghi, cho tới khi Martin gọi điện báo về số tiền đặt cọc 10.000 USD. Đó là thời điểm Fendley dồn toàn tâm trí vào dự án lớn.
“Cha tôi vẫn luôn ưa thích một công việc đầy tính thử thách”, con gái Fendley là Melissa Fendley Caruso kể lại về người cha quá cố. “Ông gọi đây là dự án khó làm nhất trong lịch sử toàn hạt Elbert”.
Việc xây dựng Georgia Guidestones - Những tấm đá chỉ dẫn vùng Georgia bắt đầu vào tháng Sáu năm đó. Nhờ tính chất đặc biệt của dự án, mà nhân công của công ty điêu khắc đã chụp lại hàng trăm tấm ảnh để ghi lại về quá trình làm việc.
Họ sử dụng búa khoan để đục sâu tới hơn 30 mét xuống vùng Pyramid Quarries ở miền Tây Elberton, nhằm tìm ra được những khối granite đủ chất lượng để làm Tấm đá Chỉ dẫn. Tảng đá 28 tấn được lôi lên từ lòng đất, khiến toàn bộ đội ngũ công nhân lo sợ cần cẩu sẽ không chịu được. Mọi chuyện rồi cũng suôn sẻ.
Công việc cần tới một thiết bị cắt đá chuyên dụng chạy bằng động cơ tên lửa, phải chở tới từ vùng khác bằng xe tải; những thợ cắt đá lành nghề nhất nước Mỹ đã nhận trách nhiệm mài nhẵn bề mặt khối granite khổng lồ.
Fendley và Martin giúp Christian tìm ra địa điểm đặt Tấm đá Chỉ dẫn hợp lý nhất: đó là đỉnh bằng của một quả đồi nhỏ, rộng 20.000 mét vuông, thoáng về cả 4 hướng, mua với giá 5.000 USD từ chủ đất là Wayne Mullinex. Bên cạnh việc nhận về số tiền lớn, toàn bộ con cháu của gia đình Mullinex đều sẽ được chăn gia súc quanh khu vực đặt Tấm đá Chỉ dẫn.
Đã có đất, đã có thợ lành nghề, giao dịch đã hoàn tất, giờ là lúc Christian nói lời tiễn biệt. “Các anh sẽ không bao giờ thấy tôi lần nữa đâu”, Christian nói và quay lưng đi thẳng ra cửa. Không lời từ biệt thắm thiết, không có lấy một cái bắt tay.
Sau thời điểm đó, Christian chỉ liên lạc với bên thi công thông qua Martin, bên cạnh đó ông còn đưa ra yêu cầu chuyển toàn bộ quyền sở hữu đất cũng như Tấm đá Chỉ dẫn cho hạt Elbert, tin rằng chính quyền địa phương sẽ bảo tồn dự án. Ông Christian vẫn bí ẩn như ngày nào, mỗi chỉ dẫn đều đến từ một địa điểm khác nhau.
Những yếu tố thiên văn của các phiến granite quá phức tạp, tới mức Fendley phải nhờ tới sự giúp đỡ của nhà thiên văn học tới từ Đại học Georgia.
Bốn tấm đá ngoài cùng đều được xếp dựa trên vị trí của Mặt Trời trong một năm, cột chính giữa phải được đặt để thỏa mãn hai yếu tố: một lỗ mà qua đó, người nhìn sẽ phải luôn thấy được Sao Bắc Đẩu, một khe mà từ đó, mai cũng sẽ luôn thấy Mặt Trời mọc khi Hạ Chí - Đông Chí và Xuân Phân - Thu Phân. Tấm đá đặt trên cùng có một lỗ nhỏ có khẩu độ 22mm để ánh sáng lúc giữa trưa luôn chiếu xuống dưới, chỉ ra ngày trong năm.
Nhưng điểm đáng chú ý nhất của Tấm đá Chỉ dẫn là những lời lẽ được khắc trên nó: 10 điều được viết dưới 8 ngôn ngữ là tiếng Anh, tiếng Tây Ban Nha, tiếng Nga, tiếng Trung phồn thể, tiếng A-rập, tiếng He-brơ của người Do Thái, tiếng Hin-đi của người Ấn Độ, tiếng Swahili của Châu Phi.
Bốn mặt bên của tấm đá đặt trên cùng nói về sứ mệnh những tấm đá này mang theo - một bản hướng dẫn loài người phát triển trong kỷ nguyên của lý trí, bốn mặt được viết bằng chữ tượng hình của người Ai Cập, chữ Hy Lạp cổ đại, tiếng Phạn và chữ hình nêm của Babylon. Liên Hợp Quốc cũng đã vào cuộc, phiên dịch một số ký tự được viết trên Tấm đá Chỉ dẫn
Nhìn vào tình cảnh hiện tại, không lạ khi những con người viết nên 10 điều này lặp lại hai lần cụm “Leave room for nature - Hãy dành chỗ cho tự nhiên phát triển”.
Đến đầu năm 1980, máy xúc đã cạo đến thềm đá của con đồi nhỏ, để làm mặt phẳng đặt những phiến granite lớn. Một hệ thống cần cẩu cao tới 30 mét được huy động, chẳng lạ lùng gì khi công trình này có số đo như sau:
Những thông tin trên có được từ một bảng chỉ dẫn đặt cách Tấm đá Chỉ dẫn vài mét về phía Tây. Ngoài số liệu đo đạc toàn bộ công trình, nó còn có những ngôn ngữ đã được sử dụng, ngày hoàn thiện, ai đứng sau hậu thuẫn dự án.
Đáng chú ý, tấm đá còn có dòng: dưới sâu 1,8 mét là một ống thời gian - time capsule, chỉ được mở vào ngày [để trống]. Tháng ngày không được đề rõ, nên không ai biết những người thi công có đặt một ống thời gian xuống dưới Tấm đá Chỉ dẫn hay không.
Ngày 22 tháng Ba năm 1980, khoảng 400 người tới dự lễ khánh thành Tấm đá Chỉ dẫn vùng Georgia, ai cũng hồ hởi như đi trẩy hội. Tới tham dự còn có đội ngũ làm tin tức tới từ Atlanta và khi thông tin lan đi, Elberton bỗng trở thành địa điểm du lịch nổi tiếng, Fendley trở thành người con đất Elberton nổi tiếng nhất tính từ thế kỷ 18.
Nội dung của 10 điều khắc trên Tấm đá Chỉ dẫn cho thấy ngay tính chất của nó: đây là những hướng dẫn nhân loại gây dựng lại thế giới sau một thảm họa tận thế nào đó, có thể là chiến tranh, có thể là thiên thạch va chạm, v.v...
Không ai phủ nhận việc công trình rất đẹp, nhưng những từ ngữ ghi trên đó đã khiến người đọc không hề thoải mái. Ngay từ những dòng đầu tiên, ta đã thấy sự phũ phàng: giữ cho số cá thể của nhân loại dưới 500.000.000, thế số còn lại đi đâu hết rồi?
Vào thời điểm 1980, dân số thế giới xấp xỉ 4,45 tỷ người, tức là hầu hết ông bà, bố mẹ, anh chị ta đã không nằm trong số dự đoán có trên Tấm đá Chỉ dẫn. Chuyện gì có thể xảy ra? Lúc đó, mối nguy lớn nhất tới sự sống còn của nhân loại là chiến tranh hạt nhân, khi hai thế lực hùng mạnh của thế giới không tìm được tiếng nói chung.
Từ người dân địa phương tới bất kỳ thuyết gia âu mưu nào hay chuyện đều tự nghĩ ra cho mình một giả thuyết tự cho là hợp lý. Từ những chốn xa xôi, dăm ba người tự xưng là phù thủy và thầy pháp tới Tấm đá Chỉ dẫn để làm lễ, có người còn sợ hãi đồ rằng đây sẽ là nơi hiến tế một thứ thần linh đáng sợ nào đó. Có lời đồn ai đó đã cắt tiết gà ở đây.
Trong tập san UFO Report, một bà đồng có tên Naunie Batchelder tuyên bố trong vòng 30 năm nữa, người ta sẽ biết được bản chất của những tấm đá granite. Bên cạnh đó, UFO Report còn nhận thấy mấy tấm đá xếp thành chữ X, trông cứ giông giống chỗ đỗ đáp của tàu người ngoài hành tinh.
Những tin đồn đầu tiên tới từ Hội liên hiệp Granite Elberton, khi có thành viên cho rằng Fendley đứng đằng sau tất cả, với sự giúp sức của bạn mình là Martin. Người ta cáo buộc gay gắt tới mỗi cả Fendley và Martin đã phải thực hiện bài thử nói dối, mọi chuyện lắng xuống khi tờ báo địa phương công bố: cả hai người đã vượt qua bài thử nói dối một cách thuyết phục.
Đội ngũ thực hiện Tấm đá Chỉ dẫn chẳng biết ai thực sự đứng đằng sau công trình này, chỉ biết nó là đài tưởng niệm lớn nhất từng được dựng lên tại địa phương.
Bí ẩn sẽ khiến cho người ta không thoải mái, và những thuyết âm mưu xoay quanh Tấm đá Chỉ dẫn đã khiến nó rơi vào tầm ngắm của những thành phần quá khích. Đã có những người mang sơn xịt tới phá hoại Tấm đá, thậm chí có kẻ mang polyurethane - một thứ chất đặc biệt khó gột sạch - để xịt thông điệp khó nghe lên bề mặt Tấm đá Chỉ dẫn.
Khách du lịch cứ nườm nượp đổ tới chiêm ngưỡng công trình có một không hai, lại càng nhiều người để ý tới danh tính bí ẩn của Robert C. Christian. Nhưng khi việc điều tra đi dần vào ngõ cụt, cũng chẳng ai đoái hoài tới người đàn ông không rõ là có tồn tại hay không.
Nhưng Christian vẫn giữ liên lạc với Martin, thư từ qua lại nhiều tới mức họ trở thành bạn thư tín của nhau. Thỉnh thoảng, Christian sẽ gọi điện cho Martin từ một trạm điện thoại công cộng, hẹn gặp tại một quán ăn quen thuộc cách Elberton khoảng 64 km.
Đến lúc này, Martin chẳng còn quan tâm gì tới danh tính thực của Christian, sự tin tưởng (và ít nhiều kính trọng) tới từ giây phút Christian trích lời đại văn hào Henry James, khi bậc kỳ tài này chiêm ngưỡng Stonehenge:
Martin kể lại rằng Christian không kể chút gì về nhóm người đứng đằng sau Tấm đá chỉ dẫn vùng Georgia. Lá thư cuối cùng Christian gửi đi là ngay trước khoảng thời gian vụ tấn công khủng bố 11/9 xảy ra, Martin đã nghĩ tới trường hợp xấu nhất.
Sau khi nghe tất cả những thuyết âm mưu trên trời xoay quanh Tấm đá Chỉ dẫn, nhân viên ngân hàng già chỉ biết lắc đầu và lặp lại câu nói của Christian nhiều năm về trước: “Các người không hiểu được đâu”. Những thứ đó đã khiến Martin muốn nói cho cả thế giới về những điều ông đã biết, nhưng rõ là Martin không làm thế: “Tôi đã hứa rồi”.
Lời hứa nào cũng có ngoại lệ, y như khẳng định “sẽ hủy bỏ mọi tài liệu liên quan tới Christian”. Trong kho của ông Martin là một hộp nhựa lớn: một cỗ máy tính IBM ông mua từ hồi 1983, chứa đựng mọi tài liệu liên quan tới công trình Guidestones of Georgia, bao gồm cả những lá thư của người bạn Christian.
Nhiều năm trời, ông đã định viết một cuốn sách về trải nghiệm hiếm có trong đời người, nhưng rồi ông cũng khẳng định mình sẽ chẳng bao giờ làm thế. Ông khẳng định sẽ mang mọi bí mật theo mình xuống suối vàng, và tin rằng Christian sẽ muốn ông làm thế: “Anh ấy nói rằng danh tính thực và nguyên quán của anh sẽ mãi mãi phải là bí mật. Nếu anh muốn người ta luôn hứng thú với công trình này, anh chỉ có thể cho họ biết chút ít đó thôi”.
Và bí mật về Christian, người đàn ông đại diện cho cả một nhóm người viết nên hướng dẫn gây dựng lại nhân loại, sẽ sớm chết lặng trong cái nắng đang vươn tay ôm lấy những cột đá vĩnh hằng.
Dựa từ thông tin trong bài viết của tác giả Randall Sullivan được đăng tải trên Wired , dữ liệu từ cuốn cẩm nang về Tấm đá Chỉ dẫn do Elberton Granite phát hành, và những chữ cái trường tồn được khắc trên mình George Guidestones .