U40 đi họp lớp sau 20 năm, tôi nhận ra bài học "thô nhưng thật": Người giỏi nhất không phải là người giàu nhất

18/08/2024 07:49 AM | Bài học cuộc sống

Sau buổi họp lớp, tôi nhận ra chúng tôi - những đứa trẻ năm xưa giờ đây đều đã thay đổi theo cách không ai nghĩ tới.

*Bài viết dưới đây là chia sẻ về buổi họp lớp của tác giả Lý Tiểu Nhiễm được đăng tải trên nền tảng Toutiao (Trung Quốc).

Tháng trước, tôi tham dự cuộc họp lớp đông đủ nhất sau 20 năm kể từ khi tốt nghiệp THPT. Thời gian trôi qua, khoảng cách cả về tình cảm hay địa vị của mọi người ngày càng rõ ràng. Nhìn bạn bè từng rất thân thiết nay lại có đôi phần xa lạ trước mặt khiến tôi khá thích thú. Tôi luôn quan sát xem những người bạn năm xưa của mình bây giờ ra sao, đã thay đổi như thế nào. Sau buổi họp lớp hôm đó, tôi nhận ra 3 sự thật “thô nhưng thật” trong cuộc sống này:

1. Điểm số ngày xưa không quyết định vị trí của bạn ở hiện tại

Gặp lại sau nhiều năm, tôi vô cùng bất ngờ trước cuộc sống và công việc hiện tại của bạn bè. Doãn Kha - cậu bạn nghịch ngợm, lười học nhất lớp năm nào giờ đã trở thành một CEO nổi tiếng. Tử Kỳ - cô bạn giỏi tiếng anh nhất lớp tôi lớn lên lại nhà bà chủ một tiệm hoa chứ không phải là nhà ngoại giao như bố mẹ cô ấy mong muốn. Cứ ngỡ Tuấn Khải sẽ kế thừa và phát triển công việc kinh doanh của gia đình nhưng cậu ấy bây giờ lại là một anh quay phim mẫn cán. Có lẽ bạn bè tôi cũng không ngờ được, cô lớp trưởng với nhiều thành tích nổi bật như tôi năm nào giờ đây chỉ là một cô nhân viên văn phòng với mức lương chỉ đủ sống.

Lớn lên, câu chuyện của chúng tôi giờ đây cũng đã khác. Ít ai đề cập đến chuyện cũ, đa số đều hỏi thăm nhau về công việc và cuộc sống. Họ hỏi tôi làm công việc gì, lương tháng bao nhiêu, bao giờ kết hôn, có thăng chức tăng lương hay không, thuê nhà hết bao nhiêu… Tôi trầm trồ về sự thành công và giàu có của các bạn, và cũng cảm thấy hơi tự ti khi nhắc đến câu chuyện của bản thân mình.

photo-1723900266756

Bây giờ tôi mới nhận ra, khi còn ngồi trên ghế nhà trường, nhiệm vụ của mỗi học sinh đều là chăm ngoan và cố gắng học thật giỏi. Bố mẹ sẽ vì thành tích của bạn mà hãnh diện. Còn thầy cô sẽ dựa vào những sự cố gắng và điểm số của bạn để đánh giá năng lực. Những năm tháng đó, đứa trẻ nào cũng muốn mình đạt được nhiều giấy khen để về khoe với gia đình, để có thể tự hào và có được sự ngưỡng mộ từ bạn bè. Tuy nhiên khi trưởng thành, sẽ chẳng còn ai bận tâm ngày xưa bạn xuất sắc như thế nào. Người ta sẽ chỉ để ý đến lương và địa vị hiện tại của bạn mà thôi.

2. Cuộc sống không chỉ có duy nhất một hướng đi

Vừa mới tốt nghiệp cấp 3, tất cả chúng tôi đều chăm chăm lựa chọn 2 con đường mà ai cũng cho là đúng đắn: thi đại học hoặc là tới các thành phố lớn như Bắc Kinh, Thượng Hải, Quảng Châu để tìm việc làm thuê, gây dựng sự nghiệp.

Đứng trước ngã rẽ quan trọng đó, Lý Mai đã đến Thượng Hải làm nhân viên bán hàng tại một shop chuyên về các sản phẩm chăm sóc da. Lựa chọn của cô bạn lớp phó học tập năm xưa khiến chúng tôi không khỏi ngỡ ngàng và khó hiểu. Thế mà từ một nhân viên bình thường, sau vài năm nỗ lực, Lý Mai đã góp nhặt kinh nghiệm rồi nghỉ việc và tự mở cơ sở kinh doanh riêng tại khu trung tâm thương mại sang trọng bậc nhất Thượng Hải.

Còn Tề Lỗi - hoa khôi của trường năm xưa, dưới sự sắp xếp của mẹ đã vào làm tại một doanh nghiệp nhà nước, sống cuộc sống ổn định suốt 9 năm. Đến năm thứ 10, cô bạn này nghỉ việc mà không nói với gia đình, tự đến Bắc Kinh học về thiết kế thời trang, thực hiện đam mê năm nào.

Có thể thấy cuộc sống luôn có nhiều hướng đi để mỗi người lựa chọn con đường phù hợp với bản thân. Ai trong chúng ta cũng đều có một con đường riêng và thành công riêng. Sẽ không có vấn đề gì khi bạn chọn một con đường khác với những người khác. Nếu bạn cảm thấy con đường đó là phù hợp và hài lòng về nó thì bạn đã có được thành công của riêng mình rồi. 

3. Không có "định nghĩa tiêu chuẩn" về giàu có và hạnh phúc

Năm ấy, bạn bè trong lớp tôi đều có những hướng đi riêng cho mình. Tuy hướng đi khác nhau nhưng tựu trung đều “lăn xả” vào đời chỉ vì mưu cầu một tương lai tốt đẹp hơn. Nhiều năm đã trôi qua, cuộc sống chúng tôi đều có nhiều biến động, thế nhưng dường như ai cũng đang biết cách tự hài lòng với những điều mình đang có.

U40 đi họp lớp sau 20 năm, tôi nhận ra bài học "thô nhưng thật": Người giỏi nhất không phải là người giàu nhất- Ảnh 2.


Là một CEO, công việc hàng ngày của Doãn Kha rất bận rộn nên ít có thời gian cho gia đình. Bù lại, cậu ấy lại có được sự tự do về tài chính nên cuộc sống cũng dễ thở hơn chúng tôi. Tử Kỳ khi tự mình khởi nghiệp với tiệm hoa nhỏ cũng đã nhiều lần trải qua thất bại. Thế nhưng những khó khăn đó lại giúp bạn tôi mạnh mẽ và gặt hái được thành công như ở hiện tại. Dù không được đấng sinh thành ủng hộ nhưng cô ấy lại có một người chồng tuyệt vời để cùng đồng hành và sẻ chia.

Bản thân tôi cũng vậy, dù không còn là “con nhà người ta” như xưa nhưng tôi thực sự hài lòng với cuộc sống hiện tại. Tôi không đặt cho mình những mục tiêu cao hơn bởi bản thân tôi biết rõ mình muốn gì và nên làm gì. Rõ ràng, sự giàu có hay hạnh phúc thực ra không có định nghĩa tiêu chuẩn. Suy cho cùng, chúng ta ai cũng có cuộc sống riêng và chỉ cần chúng ta hài lòng với điều đó là đã là đủ rồi. 

theo Ánh Lê

Cùng chuyên mục
XEM