Trước 35 tuổi, bạn nên tập thói quen này, nó còn quan trọng hơn năng lực gấp 1000 lần
Chúng ta không có quyền lựa chọn nơi mình sinh ra, nhưng có quyền lựa chọn cuộc sống sau này của mình thế nào. Và nếu chúng ta muốn đạt được ước mơ, chúng ta phải dám đón nhận khó khăn và vượt qua nó.
Người sống cả đời, cần có thái độ sống thế nào là tốt nhất đây?
Trong cuộc sống có rất nhiều thứ, khiến chúng ta thấy chùn bước và sợ hãi ngay từ lúc mới bắt đầu. Nhưng chỉ cần bạn đủ kiên nhẫn chịu đựng và nghị lực đối mặt với nó, bạn nhất định sẽ vượt qua được...
Đa số vì tâm lý "sợ", mà chúng ta nghĩ rằng chúng ta không làm được, đến ngay cả can đảm bắt đầu cũng làm mất.
Tuy nhiên, xung quanh chúng ta cũng không thiếu những người thế này: Dù gặp chuyện gì cũng không than vãn, dám đối mặt và tìm cách vượt qua, thế nên họ đi đến đâu cũng có thể sống rất tốt.
Nên cả đời này, thái độ sống tốt nhất chính là "không chịu thua giới hạn."
1. Sau 30 tuổi, ai mà chẳng muốn được "đổi đời"
Ngọc Liên năm nay đã 34 tuổi.
Vì để chăm sóc hai đứa trẻ trong nhà, cô ấy đã từ chức, không làm bác sĩ nữa, mà chuyển sang làm nhân viên hành chính trong bệnh viện. Đến nay, đã được 8 năm.
Chưa nhắc đến việc tiền lương giảm đáng kể, công việc mỗi ngày khiến Ngọc Liên thấy rất nhàm chán. Hơn nữa, từ xưng hô "bác sĩ Liên" biến thành "Liên" khiến cô ấy cảm thấy không quen, mà đồng nghiệp lúc trước lại có người còn hay lấy điều đó để "cà khịa" với cô ấy nữa.
Cô ấy buồn bực nói: "Chẳng lẽ tôi chỉ mới 30 tuổi, đã phải nghĩ đến việc nghỉ hưu rồi sao?"
Một ngày nọ, lãnh đạo tuyên bố, năm sau, sẽ có một nhóm du học sinh quốc tế đến bệnh viện thực tập, cần tuyển một giáo viên học Y biết nói tiếng Anh.
Đây là cơ hội ngàn năm có một.
Còn 3 tháng nữa mới đến cuộc phỏng vấn, Ngọc Liên gửi cho tôi một đoạn thu âm, nói rằng sợ phát âm tiếng anh của cô ấy không đủ chuẩn, và cô ấy sợ nếu thi rớt sẽ rất mất mặt, còn hỏi tôi nên làm sao!
Tôi thẳng thắn đáp:
"Thứ đáng sợ nhất trong cuộc đời mỗi người không phải là tuổi tác, mà là chúng ta tự giới hạn bản thân vì tuổi tác của mình."
Một tuần sau, tôi đến nhà Ngọc Liên, thấy cô ấy đang tập trung ôn hết quyển sách tiếng anh này đến quyển sách tiếng anh khác, nhưng mỗi quyển chỉ mới coi được khoảng 10 trang.
Ngọc Liên nhìn thấy tôi liền đau khổ nói, mấy ngày nay cô ấy cố gắng đọc sách rất nhiều, nhưng sau vài ngày liền quên sạch, cô ấy không biết nên làm sao mới tốt.
Thật ra, khi học tiếng Anh, muốn giỏi thì đừng sợ sai, cũng đừng quan tâm đến ánh mắt người khác.
Tôi nói với cô ấy: "Bạn nhất định phải quên đi cách học trước đây của mình, đừng có học với dạng lén lút như vậy, 34 tuổi thì đã sao, lứa tuổi nào mà chẳng có quyền được học, đúng không. Hãy giống như một đứa trẻ khi mới học tiếng Việt từ bé ấy, đọc to, rõ ràng lên, siêng tập viết chữ, copy từ..."
Sau đó, Ngọc Liên đã thông suốt. Bây giờ, cô ấy có thể dùng tiếng Anh để thảo luận về mọi vấn đề. Một tháng sau, cô ấy đã phỏng vấn thành công và nhận được cơ hội việc làm mà cô mơ ước.
Trong lúc dạy các sinh viên quốc tế, cô ấy cũng không quên việc học tiếng Anh, thế nên điều bất ngờ đã đến.
Tháng 6 năm nay, cô ấy đã giành giải nhất cuộc thi tiếng Anh trong bệnh viện. Thu nhập không chỉ tăng lên gấp đôi, còn giúp cô ấy lấy lại tự tin lúc trước.
Ai mà chẳng có ước mơ "đổi đời", nếu trước năm 30 tuổi, bạn đã thành công, vậy xin chúc mừng. Nhưng nếu sau 30 tuổi, vẫn còn chưa hoàn thành ước nguyện, vậy hãy cố gắng hơn nữa và nắm bắt mọi cơ hội. Có nhiều chuyện, rào cản không nằm ở tuổi tác, mà là chính tâm lý lo sợ của bạn.
Nhưng nên nhớ, ánh mắt người khác, bình luận của người khác sẽ không khiến bạn khá hơn. Thứ quyết định phạm vi đời bạn, là hành động của bạn lúc trước, hiện tại và cả sau này.
2. Cách giáo dục của bạn, cũng quyết định tương lai con cái sau này
Hà, 40 tuổi, một bà nội trợ bình thường.
Tháng 7 năm ngoái, gia đình Hà chuyển từ thị trấn lên thành phố, vì không theo kịp chương trình, thành tích học của con trai Hà giảm rất nhiều, đặc biệt là môn Tiếng Anh. Điều này khiến đứa trẻ tự ti, vợ chồng Hà lo lắng.
Cô ấy ép con học từ vựng, copy nhiều hơn, đến các lớp học thêm vào ban đêm, học bài, làm bài khi về nhà, nhưng thành tích vẫn không khá hơn! Thế là cô ấy tức giận mắng con trai một trận.
Đến một ngày nọ, Hà vô tình nghe thấy một câu nói trên chương trình TV:
"Cách giáo dục của bạn, cũng quyết định tương lai con cái sau này."
Câu nói này khiến Hà tỉnh ngộ.
"Là một người mẹ, nếu tôi không học tốt tiếng Anh, lấy đâu ra tư cách ép buộc con mình phải xuất sắc?"
Thế là cô ấy hỏi tôi: "Già rồi, đến 40 tuổi mới bắt đầu học tiếng Anh liệu có muộn không?"
Tôi đáp: "Nếu chị cứ luôn đặt ra giới hạn cho mình, không dám tiếp nhận thử thách mới, thì làm sao có thể thay đổi cuộc sống được?" Sau đó, tôi cũng kể chuyện về Ngọc Liên cho cô ấy nghe, phân tích kinh nghiệm học tiếng Anh của mình cho cô ấy.
Nghe xong, một người hoàn toàn mất căn bản về tiếng Anh như cô ấy, lại quyết định bắt đầu học.
Cô ấy bắt đầu để một loạt tài liệu ở mọi nơi trong nhà. Đánh răng cũng nghe tiếng Anh, nấu ăn cũng nghe, lúc đón con còn nói chuyện với nó bằng tiếng Anh.
Ba tháng sau, cả hai mẹ con cô ấy đều đạt được kết quả tốt.
Điều cảm động nhất là, trong một lần cô ấy gặp chuyện buồn, con trai còn biết dùng tiếng Anh để an ủi:
"Mom, I’m here. I am always here."
Cha mẹ chính là tấm gương tốt nhất cho con cái. Đừng đòi hỏi hay yêu cầu quá cao với con cái, trong khi chính chúng ta còn chưa thực hiện được. Nếu bạn muốn con mình thực sự ưu tú, vậy hãy cho chúng thấy được khả năng mạnh mẽ từ bạn.
Dù ở tuổi tác nào, bạn cũng có quyền theo đuổi hạnh phúc.
3. Giới hạn không phải rào cản, mà là thử thách để vượt qua
Ai quy định người đến tuổi 30 là phải lập gia đình, lo con lo cái?
Ai nói lớn tuổi rồi thì không được quyền làm những việc chỉ có giới trẻ mới được làm?
Thế giới này có nhiều chuyện "tưởng không thật", nhưng lại "thật đến không tưởng".
Bà cụ hơn 80 vẫn đi học đại học, ông cụ 60 tuổi vẫn thích leo núi, anh chàng 40 tuổi vẫn thích xem phim hoạt hình, hay cô gái 30 tuổi còn chưa kết hôn... Đối với họ, đây là những chuyện rất bình thường.
Chúng ta không có quyền lựa chọn nơi mình sinh ra, nhưng có quyền lựa chọn cuộc sống sau này của mình thế nào. Và nếu chúng ta muốn đạt được ước mơ, chúng ta phải dám đón nhận khó khăn và vượt qua nó.
Rào cản tuổi tác không đáng sợ, rào cản tâm lý mới đáng sợ.
Nếu 35 tuổi, bạn vẫn thích đơn độc, làm việc, kiếm tiền, rồi du lịch khắp nơi cùng bạn thân, ăn những món ngon trên thế giới, vậy hãy cứ kiên trì với quyết định của mình.
Thà sai lầm, còn hơn hối tiếc.
Thà thất bại, còn hơn bỏ lỡ cơ hội.
Thà để người khác cười nhạo chúng ta "điên", còn hơn để chính bản thân chúng ta tự khinh bỉ mình "nhát".
Sợ hãi giới hạn là bản năng, không chịu thua giới hạn mới là bản lĩnh. Mong rằng mỗi chúng ta đều có thể kiên trì, can đảm, làm những việc quan trọng trong cuộc đời mình.