Góc tối phía sau phố đèn đỏ nổi tiếng nhất châu Âu
Du lịch tình dục phát triển bùng phát ở Hà Lan. Amsterdam bị biến thành “nhà chứa” của châu Âu, tình trạng buôn người trở nên căng thẳng hơn.
Hợp pháp hóa mại dâm không mang lại nhiều lợi ích cho gái mại dâm mà thậm chí còn biến Amsterdam thành một nhà thổ lớn nhất tại châu Âu, chưa kể đến tình trạng buôn người và tội phạm có tổ chức ngày một căng thẳng.
Phố đèn đỏ phía sau vẻ bình yên
Những cô gái cửa sổ, những cửa hiệu dụng cụ kích dục, đồ chơi tình dục, bảo tàng sex, sex show… đó là những hình ảnh đầu tiên mà du khách đến khu đèn đỏ De Wallen ở Amsterdam bắt gặp. Vào ban ngày, khu phố không mấy sôi động, cảm giác đi bộ dọc các con phố nhỏ cũng thấy hun hút nho nhỏ thanh bình như bất kỳ đường phố nào khác ở Amsterdam, chỉ một số những cô gái cửa sổ đứng bắt khách, một số vị khách tranh thủ vào xem bảo tàng tình dục.
Thế nhưng từ 11h đêm, không khí tại đây thay đổi hoàn toàn. Những ánh sáng huyền ảo, tiếng nhạc dìu dịu, các cô gái dường như cũng lột xác trở nên đẹp hơn.
So với các khu đèn đỏ khác trên thế giới, De Wallen có thể không lớn bằng nhưng chắc chắn nổi tiếng và thuộc diện lâu đời nhất. Năm 2013, hai chị em gái mại dâm Louise and Martine Fokkens đã quyết định nghỉ hưu ở tuổi 70 sau khi “làm nghề” 50 năm, qua đêm với khoảng 355 nghìn người đàn ông. Quyết định nghỉ hưu cuối cùng cũng đã được đưa ra, bởi theo lý giải của hai chị em, tuổi càng cao càng khó kiếm khách, cũng đã đến lúc phải nghỉ ngơi.
Những cô gái cửa sổ, những cửa hiệu dụng cụ kích dục, đồ chơi tình dục, bảo tàng sex, sex show… đó là những hình ảnh đầu tiên mà du khách đến khu đèn đỏ De Wallen ở Amsterdam bắt gặp.
Con đường đến với nghề mại dâm của hai chị em bà cũng đầy nước mắt. Lấy chồng vào tuổi 19, Martine thường xuyên bị chồng đánh đập vì gia đình quá nghèo khó, bà kể: “Tôi thường xuyên bị chồng đấm, đá nếu tôi không có tiền đưa cho anh ta. Thương con và cũng bởi cuộc sống quá khó khăn, tôi đã làm điếm.” Còn chị gái của Martine, ban đầu rất kinh tởm nghề gái điếm, cuối cùng cũng đã vào nghề bởi công việc dọn dẹp ở nhà thổ quá vất vả và đói kém.
50 năm sống với nghề bán thân ở khu đèn đỏ Amsterdam, hai chị em bà đã chứng kiến đủ những thay đổi của khu phố này, và theo hai bà cho biết, khách có quyền chọn gái, nhưng ở nơi mà dịch vụ tình dục được coi như hợp pháp, gái cũng có rất nhiều quyền chọn khách. Bà cho biết trước khi bức tường Berlin sụp đổ năm 1989, gái hoạt động ở De Wallen đến từ Thái Lan, Mỹ Latinh và Nam Mỹ. Sau khi bức tường Berlin sụp đổ, một lượng lớn gái đến từ các nước Đông Âu. Cho đến ngay nay, những cô gái đến từ khắp nơi trên thế giới bà cũng không thể nhớ hết.
Gái mại dâm lâu năm như bà có đủ các ngón nghề để giữ quan hệ với khách và kiếm được tiền. Đời sống của hai bà đến giờ có thể coi như khá đầy đủ với nhà riêng và những đứa con đã lớn, tất nhiên không đứa nào làm nghề của mẹ bởi hai bà có đời sống vật chất đủ tốt. Bà kể: “Có những người đàn ông đến với tôi đều đặn mỗi tuần một lần trong suốt mười mấy năm, ông đến với tôi cũng chăm chỉ như đi lễ nhà thờ vậy, và khách trung thành như thế, tôi cũng chẳng thể nào từ chối.”
Tại sao Hà Lan có nhiều gái mại dâm?
Có lẽ trên thế giới, chỉ duy nhất tại Hà Lan, cần sa và mại dâm cùng được coi là hợp pháp. Theo thống kê mới nhất, gái mại dâm ở Hà Lan đến từ khoảng 44 quốc gia trên khắp thế giới, trong đó bao gồm rất nhiều nước Đông Âu, Trung Âu Nam Mỹ và châu Phi. Có 3 loại gái ở khu đèn đỏ De Wallen Amsterdam: gái hoạt động ở nhà thổ, gái hoạt động ở khách sạn và gái ở khu phố đèn đỏ. Ở De Wallen, điểm dễ nhận thấy là không phải cô gái nào cũng chân dài, dáng chuẩn, có một số cô khá béo, nhưng những cô gái đó không vì thế mà ít khách, bởi mỗi khách có sở thích riêng.
Để có được dịch vụ “sung sướng” trong vòng 20 phút tại khu phố đèn đỏ ở Amsterdam, người mua dâm sẽ phải trả 50 euro. Với nửa tiếng, giá dịch vụ sẽ là 100 euro. Gái bán dâm phải đăng ký và đóng thuế với chính quyền, mức thuế VAT dành cho dịch vụ này rất ưu đãi, chỉ 6%, trong khi thuế áp dụng với phần lớn các ngành hàng hóa dịch vụ khác là 19%. Ước tính hiện toàn bộ Hà Lan có khoảng trên 40.000 gái bán dâm và đóng góp 2,5 tỷ euro/năm tiền thuế, tương đương 0,4% GDP. 90% người làm nghề mại dâm ở Hà Lan là phụ nữ, 5% nam giới và 5% lưỡng tính.
Tại sao Hà Lan có nhiều gái mại dâm? Điều này xuất phát từ vị thế của Amsterdam và Hà Lan là nơi tập trung nhiều cảng biển lớn. Suốt từ thế kỷ 14, các thủy thủ đến các cảng biển Hà Lan thường xuyên săn tìm gái mại dâm, và cứ thế, cảng biển càng phát triển, mại dâm cũng càng trở nên thịnh hành.
Mại dâm ở Hà Lan được coi là hợp pháp từ đầu thế kỷ 19, song phải đến năm 2000, chính phủ mới chính thức đưa ra luật để bảo vệ gái mại dâm. Gái mại dâm bắt đầu đóng thuế từ năm 2007.
Đến De Wallen, người ta không khỏi sốc với hình ảnh những cô gái mặc duy nhất bộ đồ lót đứng sau các ô cửa sổ tạo dáng mời mọc khách. Phụ nữ ái ngại, đàn ông thích thú. Ngạc nhiên, ái ngại là cảm xúc chung chung của bất kỳ ai.
Nhưng hãy thử nghe tâm sự của một gái mại dâm đã làm việc lâu năm ở De Wallen: “Ban đầu tôi cứ nghĩ phụ nữ, đàn ông sẽ nhìn tôi một cách ghê tởm, cái cách mà họ dành cho một con điếm, thế nhưng thực tế không phải vậy. Nhìn vào ánh mắt của những người phụ nữ đi qua, tôi chỉ thấy ánh nhìn ngạc nhiên. Còn với những người đàn ông, họ nhìn tôi một cách trân trọng, không giống cách nhìn của những gã hám gái dọc đường. Và tôi cũng nhanh chóng quen với việc đứng cửa sổ. Tôi lựa khách bằng cách nhìn họ, với ai tôi thấy thích, tôi tạo dáng, tôi nhìn họ không rời mắt để người đó sẽ đến với tôi.”
Ở nơi này, khách và gái mại dâm bình đẳng. Cô tâm sự: “Họ chọn tôi, nhưng họ không thể có được tôi chỉ với tiền. Tôi cũng có quyền chọn đi khách với ai mà tôi muốn, thường tôi thích những người đàn ông có dáng vẻ lịch sự, có học thức một chút.”
Gái mại dâm ở Amsterdam thích đàn ông nước nào? Một số người chia sẻ như sau: “Đàn ông Mỹ tuyệt vời, họ không mặc cả, lịch sự và ga lăng; đàn ông Ý lịch thiệp, có tiền và bẽn lẽn; đàn ông châu Á không để lại ấn tượng gì đặc biệt; nhưng chúng tôi đặc biệt không ưa khách theo đạo Hồi và khách Ấn Độ, đa phần chúng tôi từ chối tiếp, trừ gái châu Phi vì quá ít khách nên mới chấp nhận.”
Trong ảnh là tượng một cô gái hành nghề mại dâm đứng cửa chờ khách, đại diện cho những người làm việc trong ngành công nghiệp tình dục trên khắp thế giới với thông điệp: Hãy trân trọng những người làm trong ngành công nghiệp tình dục.
Hợp pháp hóa mại dâm: Tốt hay không tốt?
Hợp pháp hóa mại dâm có làm cho đời sống của những người làm nghề tốt hơn? Đối với những người làm nghề mại dâm lâu năm như hai chị em Louise and Martine Fokkens, câu trả lời là KHÔNG.
Louise nói: “Từ khi mại dâm được hợp pháp hóa, chúng tôi phải đóng thuế, nhưng lợi ích những đồng thuế đó mang lại cho chúng tôi chẳng có gì. Chúng tôi thậm chí phải cạnh tranh gắt gao để giành khách với những gái điếm từ Đông Âu trẻ hơn và đến ngày một nhiều. Chưa kể đến việc gái mại dâm chào khách trên mạng ngày một nhiều và giá cũng rẻ hơn bởi họ trốn thuế. Hợp pháp hóa mại dâm chỉ giúp chính phủ quản lý tốt, giúp cho các khách mua dâm người nước ngoài chứ chẳng có chút ích lợi nào cho gái mại dâm gốc Hà Lan như chúng tôi cả.”
Bà còn cho biết thêm: “An ninh thậm chí còn phức tạp hơn khi các băng tội phạm có tổ chức đổ đến Hà Lan ngày một nhiều. Trước đây chúng sợ chính quyền, nhưng nay khi mại dâm đường hợp pháp hóa, chúng nghĩ rằng Hà Lan thật màu mỡ và vì thế chúng lao đến để kiếm tiền.”
Năm 2000, chính phủ Hà Lan chính thức tuyên bố hợp pháp hóa mại dâm với mục tiêu rất tốt đẹp là để bảo vệ những phụ nữ làm việc trong nghề, khách mua dâm, minh bạch hóa và thu thuế từ ngành này. 14 năm đã trôi qua, thành quả dường như không nhiều. Thay cho việc mại dâm tập trung ở một số địa điểm thì mại dâm bùng phát ra khắp Amsterdam. Những hiệp hội bảo vệ gái mại dâm mà chính phủ lập ra không phát huy được chức năng bảo vệ bởi các cô gái, dưới sự kiểm soát của những chủ nhà chứa và các tay chăn dắt, quá sợ nên không dám kêu cứu.
Du lịch tình dục phát triển bùng phát ở Hà Lan. Amsterdam bị biến thành “nhà chứa” của châu Âu, tình trạng buôn người trở nên căng thẳng hơn để đáp ứng cho nhu cầu gái quá lớn. Các chương trình dạy nghề hỗ trợ cho gái mại dâm muốn bỏ nghề gần như không có. Chính phủ muốn gái mại dâm đăng ký, nhưng chỉ 5% gái đăng ký bởi chẳng ai muốn trên giấy tờ mình chính thức là một “gái điếm” cả. Cảnh sát Hà Lan cũng có khi đã phải thừa nhận rằng khu phố đèn đỏ sau khi mại dâm được hợp pháp hóa đã biến thành trung tâm buôn người và rửa tiền. Có lẽ ở phương diện nào đó, Hà Lan cũng đã nuối tiếc việc hợp pháp hóa mại dâm. Chính vì thế những năm gần đây, cảnh sát đã mạnh tay đóng cửa rất nhiều nhà chứa bởi mối quan hệ của nó với các băng nhóm tội phạm có tổ chức.
Chưa thể biết Hà Lan sẽ thay đổi luật như thế nào trong tương lai để điều tiết hiệu quả hơn hoạt động của ngành công nghiệp tình dục, còn hiện tại, mại dâm vẫn là một yếu tố thu hút khách du lịch đến Hà Lan, ngoài những đặc sắc về văn hóa, lịch sử, kiến trúc tuyệt vời của đất nước này.
Bài viết cùng tác giả:
Chuyện những người ra đi tìm ước mơ
Du lịch Nhật Bản, nên chọn khách sạn nào?
Những người đứng bên lề xã hội Nhật
Phụ nữ Nhật: Kết hôn và sinh con chẳng khác nào tự sát
Ngọc Diệp
Thạc sỹ ngành quan hệ quốc tế tại Đại học Bocconi, Milan, Italy