Vì sao Chủ tịch tập đoàn Marriott không trao quyền thừa kế cho con trai? (P1)

05/06/2013 11:34 AM |

Trải qua nhiều thập kỷ, Bill Marriott đã từng kỳ vọng con trai mình sẽ trở thành thế hệ thứ ba lãnh đạo tập đoàn khách sạn toàn cầu của gia tộc Marriott. Nhưng dần dần ông đã nhận ra mình phải tìm đến một sự lựa chọn khác.

Sau đây là câu chuyện lựa chọn CEO ngoại tộc đầu tiên của Tập đoàn khách sạn Marriott qua lời kể của Bill Marriott:

Năm 1964, tôi trở thành người đứng đầu của Marriott, nhiều người đã rất ngạc nhiên. Lúc đó tôi mới chỉ 32 tuổi và làm toàn thời gian ở công ty mới được 8 năm. Cha tôi là người đã thành lập ra doanh nghiệp này từ năm 1927, bắt đầu chỉ với một quầy bán bia ở Washington, DC, trước khi chuyển sang kinh doanh nhà hàng khách sạn. 

Ông có một phó chủ tịch điều hành dày dạn kinh nghiệm, lớn hơn tôi 20 tuổi.Rất nhiều người đã cho rằng người đó sẽ kế nghiệp cha tôi. Vị phó chủ tịch đó cực kỳ xuất sắc về tài chính nhưng lại quá chi li và cầu toàn. Ông ấy đã giành nhiều thời gian thảo các bản hợp đồng và làm việc với các luật sư của công ty. Tuy nhiên ông không phải là người có kỹ năng giao tiếp tốt và cũng không hiểu được các hoạt động của doanh nghiệp.

Khi đó, một giám đốc cấp cao trong hội đồng quản trị, (vị này đang làm chủ tịch 2 công ty) và cha tôi thực sự đã được nhờ rất nhiều từ ông ấy. Ông này cho rằng, phó chủ tịch điều hành không phải là một lựa chọn tốt cho chiếc ghế cao nhất. Ông đã đề xuất với cha đưa tôi lên nắm quyền điều hành.

Thực ra, tôi đã học hỏi được từ các doanh nhân đến thăm nhà hàng với cha mình từ khi còn là một cậu bé. Tôi cũng đã làm việc bán thời gian qua nhiều vị trí khác nhau trong công ty từ năm 14 tuổi. Cha tôi đã khá lo lắng vì lúc đó tôi quá trẻ, nhưng quy mô tập đoàn Marriott khi đó cũng còn nhỏ (doanh thu hàng năm vào khoảng 85 triệu USD). Tôi nghĩ ông đã tính toán để có thể hỗ trợ cho tôi khi đối mặt với những rắc rối, trong thời gian đủ lâu tới khi tôi thực sự cứng cáp.

Suốt nhiều thập kỷ tôi giữ chức vụ chủ tịch kiêm CEO, công ty đã tăng trưởng mạnh mẽ: Cuối năm 2012 chúng tôi đã có 3.800 cơ sở đặt tại 73 quốc gia và vùng lãnh thổ, và doanh thu năm ngoái là 11,8 tỷ USD. Khi lãnh đạo công ty, tôi thường có một vài giám đốc điều hành làm việc cùng mình mà không phải là người trong gia tộc. Nếu có chuyện gì đột biến xảy đến với tôi, những đồng sự này có đủ phẩm chất để tiếp bước công việc ở đây.

Một số người trong số họ có thể đã là những người kế vị tiềm năng, nhưng tôi không vội vàng từ bỏ công việc của mình. Năm 1989, tôi bị một cơn đau tim ở tuổi 57 và tôi bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc hơn về chuyện tìm người kế nhiệm. Nhưng tôi đã phục hồi sức khỏe và trở lại làm việc nhanh chóng chỉ sau 6 tuần. Tôi biết mình muốn tại vị trong nhiều năm sau đó.

Thông tin về Tập đoàn quốc tế Marriott: 
Thành lập: Năm 1927
Trụ sở: Bethesda, Maryland
Có 3.800 cơ sở trên toàn cầu
Doanh thu năm 2012: 11,8 tỷ USD
Lợi nhuận hoạt động năm 2012: 940 triệu USD.
Tôi có 4 đứa con và tôi luôn hi vọng rằng một trong số chúng sẽ kế nghiệp vị trí CEO của tôi, cũng giống như tôi kế nghiệp cha mình. Đây là một công ty 85 tuổi và chỉ có 2 CEO cho đến năm 2012. Sự tham gia của các thành viên trong gia đình góp phần tạo nên tính liên tục tuyệt vời cho cơ nghiệp của gia tộc. Tên tuổi của chúng tôi gắn vào công ty này càng nhấn mạnh trách nhiệm của cá nhân đó. 

Tôi đã từng lo lắng về việc có quá nhiều doanh nghiệp ngày nay trở nên phi cá thể hóa. Đặc biệt trong lĩnh vực kinh doanh dịch vụ cá nhân, thương hiệu công ty sẽ có lợi thế thực sự khi được đảm bảo bởi kinh nghiệm, thương hiệu của người đứng phía sau và sự quan tâm đến khách hàng.

Tuy vậy, không phải tất cả những đứa con của tôi đều làm việc để kế nghiệp cha. 

Con gái tôi, Debbie, đang là mẹ của năm đứa con và mặc dù con bé đã từng làm việc ở Marriott từ thời thiếu niên nhưng nay nó đã ở nhà chăm sóc con cái 3 thập kỷ nay rồi. Hiện nay, Debbie là đại diện của Marriott trong các quan hệ với chính phủ, nhưng nó sẽ chỉ làm ở vị trí này trong vài năm. 

Con trai cả của tôi, Stephen, bị khiếm thị và khiếm thính. Con trai út, David mới chỉ 39 tuổi, đang là quản lý giám sát tất cả các khách sạn Marriott ở phía Đông nước Mỹ, từ Maine đến New Orleans. Nó là đứa có tiềm năng nhưng vẫn phải học hỏi thêm nữa.

Cuối cùng là con trai John 52 tuổi của tôi. Như tất cả các thành viên khác trong gia đình, những người đã gia nhập vào công ty này (trong đó có cả tôi), John đã bắt đầu làm việc ở vị trí thấp nhất là một đầu bếp. John tiếp tục làm việc trong hầu hết các bộ phận của công ty trong 30 năm sau đó. Nó giành phần lớn khoảng thời gian trưởng thành để chuẩn bị cho việc kế nghiệp tôi ở vị trí CEO. Nó toàn tâm toàn ý học hỏi và trau dồi kinh nghiệm kinh doanh. Nếu thuận theo cảm xúc của mình, có lẽ tôi đã chọn John là người kế nhiệm.

Nhưng dần dần, tôi nhận ra điều đó không phù hợp chút nào - cho cả John và cả Marrriott. Thật đáng buồn cho cả hai chúng tôi và tôi sẽ phải đưa ra quyết định đúng đắn cho công ty của mình.

(Còn nữa)

Thùy Phương

kyanh

Cùng chuyên mục
XEM