Con người, chỉ khi nghèo 1 lần, mới nhìn thấu tất cả...
Chỉ khi không có tiền mới nhìn rõ lòng người, mới lĩnh ngộ được sự nóng lạnh của tình người. Người bên cạnh khi ta trắng tay là người đáng để chúng ta kết giao, còn những người “bạn” thấy lợi quên tình, không có còn tốt hơn.
Jean-Jacques Rousseau, nhà triết học nổi tiếng người Pháp từng nói trong cuốn "Reveries of a Solitary Walker" của mình rằng: "Nghèo khổ và khó khăn không cho thấy thấp hơn người khác một bậc, phú quý và hào hoa cũng không cho thấy hơn người ta một cấp."
Con người sống ở đời không thể nào luôn luôn thuận buồm xuôi gió, sẽ luôn tồn tại khó khăn và thất bại trên đường đời. Và mỗi khi chúng ta vượt qua những khó khăn và thất bại này, chúng ta sẽ có thêm được một kinh nghiệm và một sự trưởng thành.
Nhưng những trải nghiệm này đều không bằng việc nghèo một lần, chỉ khi không có tiền mới nhìn rõ lòng người, mới lĩnh ngộ được sự nóng lạnh của tình người. Người bên cạnh khi ta trắng tay là người đáng để chúng ta kết giao, còn những người "bạn" thấy lợi quên tình, không có còn tốt hơn.
Khi thực sự trải qua cái nghèo, biết thế nào là trắng tay, mới hiểu được mọi thứ tới đều không dễ dàng, và cũng mới biết trân trọng tiền bạc, bởi lẽ chúng ta chỉ khi mất đi thứ gì đó mới biết trân trọng nó.
1. Con người, lúc nghèo cũng là lúc cô đơn
Khi bạn có tiền, luôn có rất nhiều người vây quanh bạn, bạn tự hào, bạn hãnh diện. Nhưng khi bạn nghèo khó, dường như những người trước kia bên cạnh bạn đều đã biến mất, bạn nói gì, không ai thèm để ý. Một người khi rơi vào hoàn cảnh nghèo khó, người khác muốn né còn sợ không kịp, sợ họ tới tìm mình vay tiền.
Tôi từng đọc qua một câu chuyện như sau:
Một người, vì nằm trong diện đền bù nên có được rất nhiều tiền. Bạn bè khi biết tin, người người tới thăm anh, nói đủ mọi lời ngọt bùi. Nhưng, tất cả bọn họ đều có chung một mục đích, đó là mượn tiền, thậm chí có người còn mặt dày xin luôn. Còn con người, khi đã có nhiều tiền trong tay, tự nhiên cũng sẽ rất hào phóng, số tiền mọi người mượn cũng không quá nhiều, vì vậy, anh lần lượt đáp ứng từng người.
Sau này, anh nghĩ ngồi không mãi như vậy cũng không hay vì vậy nảy ra ý tưởng kinh doanh, vì vậy, thông qua gợi ý của một vài người bạn đi đầu tư vào một vài hạng mục, không ngờ vì quá tin người nên bị lừa hết tiền.
Kết quả, từ một người có tiền thành kẻ trắng tay, thậm chí còn mang nợ vào thân, cực chẳng đã đã đi tìm sự giúp đỡ từ bạn bè, nhưng lúc này, những người bạn khi xưa đều tìm một đống lý do để từ chối anh.
Con người, chỉ khi nghèo rồi mới biết thế nào là bơ vơ...
Con người, chỉ khi nghèo rồi mới biết cảm giác "lúc nghèo giữa phố huyên náo cũng không ai ngó, khi giàu dù trong núi sâu cũng có người tới hỏi thăm" là như thế nào.
2. Nghèo rồi, gan cũng nhỏ theo
Người ta thường nói "cái nghèo làm hạn chế trí tưởng tượng của con người". Không sai, con người ta lúc nghèo, không dám nghĩ này nghĩ nọ, nghĩ to nghĩ lớn, tham vọng không xứng với hoàn cảnh của bản thân.
Có tiền, bạn có thể thử nhiều hơn, dù có thất bại rồi thì cùng lắm là làm lại lần nữa. Nhưng người nghèo, có lẽ cả đời chỉ có duy nhất một cơ hội, nếu thất bại thì chính là thất bại, sẽ không còn gì có thể tiếp sức, hỗ trợ cho bạn thử lại một lần nữa. Vì vậy, con người ta khi nghèo, gan cũng thường nhỏ lại, cẩn thận dè dặt, sợ xảy ra sai lầm, cũng không dám mù quáng thử thách. Vì vậy, làm gì cũng lo nọ sợ kia, nghĩ đi nghĩ lại rồi mới dám làm.
Nhưng, dù nghèo, cũng phải làm việc cho tốt, dù cuộc sống có mệt mỏi, có khó khăn, cũng phải dũng cảm tiến về phía trước. Nghèo có áp lực, có trách nhiệm, cần chúng ta phải nỗ lực đi thay đổi hiện trạng.
Nhưng lúc nghèo, đừng nghĩ tới những mục tiêu quá to lớn. Trước tiên hãy tích lũy kinh nghiệm, đợi thời cơ rồi hãy ra tay "một nhát ăn luôn".
3. Con người, nghèo vật chất nhưng "tâm" không được nghèo
Xuất thân không phải là thứ chúng ta có thể quyết định, nhưng cuộc đời là thứ chúng ta có thể tự mình quyết định. Người nghèo, có rất nhiều, nhưng người nỗ lực cũng không ít.
Một người nghèo, không đại diện cho điều gì, chỉ cần trong lòng có quyết tâm muốn thay đổi hiện trạng, đồng thời nỗ lực vì mục tiêu này, vậy thì bạn hoàn toàn có khả năng lật được thế cờ.
Nên nhớ rằng, những thế hệ thứ hai giàu có không phải ngẫu nhiên được sinh ra trong nhung lụa, cha mẹ họ khi còn trẻ cũng phải vô cùng nỗ lực mới có được khối tài sản khổng lồ như vậy. Mặc dù chúng ta không thể là thế hệ thứ hai giàu có, nhưng chúng ta có thể thông qua những nỗ lực không ngừng nghỉ của mình để trở thành thế hệ giàu có thứ nhất, để con cái của chúng ta sau này có thể trở thành thế hệ giàu có thứ hai.
Gió thổi đằng đông, cũng có lúc thổi đằng tây, con người, không ai sinh ra là xác định sẽ nghèo cả, huống hồ, những người giàu có hơn chúng ta vẫn còn đang nỗ lực, vậy cớ gì chúng ta lại không nỗ lực? Bất luận cái lạnh của mùa đông có kéo dài bao lâu, tới cuối cùng ta cũng vẫn sẽ được nghênh đón mùa xuân ấm áp, bất kể mưa gió bão bùng tới đâu, cuối cùng rồi ta cũng có thể được hứng trọn ánh nắng mặt trời chói chang.
4. Nghèo một lần, giàu một đời
"Lúc trẻ không nỗ lực, về già đời bi thương". Đừng tận hưởng sự thoải mái khi còn trẻ, để rồi hối tiếc khi về già.
Đời người giống như một cuộc đua marathon, ban đầu chạy nhanh hơn người khác, không có nghĩa là bạn sẽ thắng, người kiên trì tới cuối cùng mới là người thắng lợi.
Người thành công, đều là những người phất lên từ trong khó khăn, đều trải qua quá trình đi từ đắng cay tới ngọt ngào. Lúc khó khăn vẫn có thể kiên trì nỗ lực, đó mới là đáng quý.
Con người, nghèo, thực ra không đáng sợ, đáng sợ là khi chúng ta có năng lực đi thay đổi lại lựa chọn an nhàn. Vì vậy, trân trọng lúc còn trẻ, lúc còn có thể thay đổi, hãy nỗ lực!
Thực ra, nghèo một lần không hoàn toàn là chuyện xấu. Nghèo rồi mới biết trân trọng tất cả những gì mình từng có, mới có thể nhìn thấu cái gọi là tấm chân tình của bạn bè, mới lĩnh ngộ được sự không dễ dàng của cuộc sống!
Vì vậy, con người ta chỉ khi nghèo, mới có thể lĩnh ngộ được chân tướng của cuộc sống.