Sự thật về công nghiệp tình dục: (P.2) Những bài học thất bại của bán dâm hợp pháp
Một số ý kiến cho rằng mại dâm giúp giải tỏa nhu cầu bản năng cho nam giới, từ đó giúp giảm số vụ hiếp dâm.
Hợp pháp hóa mại dâm giúp cải thiện địa vị pháp lý của gái bán dâm, đem lại nguồn thu cho nhà nước và khiến ngành công nghiệp tình dục dễ quản lý hơn ở chừng mực nào đó. Tuy nhiên, thực tế ở các nước thực hiện chính sách này cho thấy hợp pháp hóa mại dâm dẫn đến rất nhiều hệ lụy to lớn.
Hiếp dâm tăng, cảnh sát dễ vơ vét
Một số ý kiến cho rằng mại dâm giúp giải tỏa nhu cầu bản năng cho nam giới, từ đó giúp giảm số vụ hiếp dâm. Nhưng sự thực là ở những nơi công nhận nghề mại dâm thì tỷ lệ hiếp dâm cũng cao ngất ngưởng.
Tại Nevada (bang duy nhất ở Mỹ hợp pháp hóa mại dâm), tỷ lệ hiếp dâm năm 2009 là 43 trường hợp trên 100.000 dân, vượt xa tỷ lệ trung bình của cả nước là 30. TP. Las Vegas của bang này có tỷ lệ hiếp dâm cao gấp 2 lần TP. New York và 4 lần mức trung bình của cả nước.
Thái Lan, đất nước có ngành công nghiệp tình dục cực kỳ phát triển, có tỷ lệ hiếp dâm cao nhất Đông Nam Á (từ 7-8 vụ/100.000 dân). Tỷ lệ này cao gấp 2 lần Phillippine, 3 lần Singapore và 5 lần Việt Nam.
Tại Australia, sau hai thập kỷ cho phép nghề mại dâm, những vấn đề như bạo hành phụ nữ, mại dâm đường phố, nhà thổ trái phép và cảnh sát nhận hối lộ không những không giảm mà còn trở nên tồi tệ hơn.
Việc hợp pháp hóa mại dâm đã khuyến khích văn hóa mại dâm cũng như khiến mại dâm đường phố gia tăng. Văn phòng Tổng chưởng lý Australia năm gần đây cho biết ở phố đèn đỏ Kilda, TP. Melbourne vẫn có gần 400 gái bán dâm đường phố.
Thị trường mại dâm được hợp pháp hóa không thể bảo vệ gái mại dâm khỏi bạo lực. Tháng 5/2012, một người đàn ông đã tấn công và hành hạ đến chết một phụ nữ bán dâm 47 tuổi.
Các nhà thổ cũng thích sử dụng gái bán dâm bị đưa từ nước khác vì giá cả của họ rẻ hơn so với gái bán dâm hợp pháp, vì gái bán dâm chui không đòi hỏi quyền lợi hay phải tuân theo luật lao động.
Theo cảnh sát Victoria, bang này có khoảng 400 nhà thổ bất hợp pháp tính tới năm 2011. Con số này cao gấp 4 lần số nhà thổ hợp pháp. Ngay cả những người chủ của nhà thổ hợp pháp cũng dùng địa điểm của mình để che đậy các hoạt động tội phạm, và hối lộ cảnh sát để tránh bị điều tra.
Theo một khảo sát gần đây ở bang Queensland, 54,4% gái mại dâm đường phố cho biết họ bị cảnh sát quấy rối tình dục ít nhất một lần trong 5 năm qua. Theo báo cáo của tổ chức Kilda Street năm 2008, “ít nhất 40% cảnh sát có hành vi sai trái liên quan đến ngành công nghiệp tình dục trong giai đoạn 2000-2007”.
Tuy chưa có số liệu chính xác, nhưng nhiều chuyên gia cho rằng chi phí quản lý mại dâm cao hơn so với doanh thu của nhà nước từ ngành công nghiệp tình dục.
Điểm nóng về buôn bán phụ nữ
Không nước nào trên thế giới nổi tiếng về ngành công nghiệp tình dục hơn Hà Lan. “Quận đèn đỏ” ở Amsterdam mang về doanh thu khoảng 1 tỷ USD mỗi năm cho ngân sách của nước này. Hà Lan được đưa vào nhóm đầu bảng trong báo cáo về tình trạng buôn bán người của Văn phòng LHQ về ma túy và tội phạm, nghĩa là đã hiện thực hóa những tiêu chuẩn tối thiểu của LHQ về xóa bỏ nạn buôn người.
Một trong những mục đích của chính sách hợp pháp hóa mại dâm ở Hà Lan là để cơ quan chức năng đối phó tốt hơn với nạn buôn người. Tuy nhiên, trên thực tế, Hà Lan lại là điểm đến, điểm trung chuyển lớn của những đường dây buôn bán phụ nữ và trẻ em để phục vụ mục đích bán dâm. Vì thế, nhiều học giả và nhà hoạt động nhân quyền cho rằng Hà Lan không xứng đáng với vị trí nhóm đầu.
Chính phủ Hà Lan cũng thừa nhận rằng rất khó để ước tính số lượng nạn nhân bị buôn bán đến và ra khỏi Hà Lan mỗi năm.
Số phụ nữ từ Thái Lan, Trung Quốc, Nigeria, Ukraina… bị bán đến Hà Lan làm gái mại dâm dao động từ khoảng 1000-7000 mỗi năm. Cuối năm 2008, một nhóm gồm 6 đối tượng bị kết án từ 8 tháng đến 7,5 năm tù trong vụ án mà các ủy viên công tố gọi là vụ buôn người tồi tệ nhất từng xảy ra ở Hà Lan. Trong vụ án này, hơn 100 phụ nữ bị đánh đập và ép phải bán dâm. Tháng 12/2009, 2 người đàn ông Nigeria bị kết án 4 - 4,5 năm tù vì đã đưa 140 phụ nữ Nigeria tuổi từ 16-23 sang Hà Lan làm gái mại dâm.
Ước tính, hơn 50% gái bán dâm ở Hà Lan là người nước ngoài, phần lớn là nạn nhân của bọn buôn người. Khoảng 70% gái mại dâm ở Hà Lan không có giấy phép cư trú, chưa nói đến giấy phép hành nghề hay giấy khám sức khỏe.
Ngoài ra, các nạn nhân bị buôn bán làm gái mại dâm cũng được dạy cách trả lời cảnh sát trong trường hợp bị hỏi. Ngay cả những nhà thổ hợp pháp cũng có hoạt động buôn bán người phi pháp. Khoảng 30 nhà chứa bị đóng cửa gần đây cũng là do vi phạm luật liên quan đến buôn bán người và rửa tiền.
Trên thực tế, số lượng nhà thổ hợp pháp ở Hà Lan đang giảm đi, và được thay thế bằng những cơ sở trá hình như salon, câu lạc bộ, dịch vụ mát-xa để hoạt động mà không cần xin phép kinh doanh mại dâm và để che đậy tốt hơn những hoạt động bóc lột thân xác phụ nữ.
Job Cohen, cựu thị trưởng của Amsterdam, từng nói: “Chúng tôi nhận ra rằng không phải các doanh nghiệp quy mô nhỏ, mà là các tổ chức tội phạm quy mô lớn đang nhúng tay vào việc buôn bán phụ nữ, ma túy, giết người và các hoạt động tội phạm khác… Chúng tôi nhận ra rằng chính sách hợp pháp hóa mại dâm không có tác dụng vì tình trạng buôn bán phụ nữ vẫn tiếp diễn. Phụ nữ đang bị bán đi bán lại, khiến cảnh sát khó kiểm soát hơn”.
Ba bộ trưởng của Anh là ông Vernon Coaker, bà Barbara Follet và bà Vera Baird từng sang thăm Hà Lan để nghiên cứu cách quản lý ngành công nghiệp tình dục, nhưng họ rút ra một điều rằng chính sách hợp pháp hóa mại dâm không hiệu quả, nên không thể áp dụng tại nước Anh.
Tại Đức, luật pháp công nhận nghề bán dâm và các nhà thổ từ năm 2002 nhằm cải thiện địa vị pháp lý của gái bán dâm. Tuy nhiên, giống như Hà Lan, Đức vẫn đang là điểm nóng của nạn buôn bán phụ nữ.
Chỉ sau 5 năm hợp pháp hóa mại dâm, số phụ nữ bị đưa từ các nước Đông Âu, Columbia, Thái Lan và châu Phi sang Hà Lan rồi bị ép bán dâm tăng tới 70%.
___________________
Mại dâm từng được cho là hợp pháp ở Thụy Điển trong 30 năm, nhưng đến năm 1999, quốc gia này thay đổi chính sách theo hướng ngược lại khi thấy tình hình đã vượt tầm kiểm soát, gây nhiều hệ lụy cho xã hội. Sự thay đổi này cụ thể như thế nào, mang lại lợi ích gì cho Thụy Điển? Mời đón đọc trong bài “Kinh nghiệm quản lý mại dâm ở Thụy Điển” vào tối ngày 21/12/2012.
Theo Gia Tùng
Khám phá