Chàng lập trình viên bỏ 4,5 tỷ mua căn hộ ven biển: Hí hửng tưởng đất "vàng", ai dè sau 5 năm lỗ nặng, hạ giá sập sàn cũng chẳng ai mua
Chàng trai khóc thầm khi căn chung cư mình mua xuống giá, không bán nổi.
Tôi là một lập trình viên chuyên nghiệp, hiện đang làm việc tại Quảng Châu (Trung Quốc). Tôi tình cờ đến vịnh Shuangyue ở Huệ Châu vào năm 2019 và phát hiện nơi đây có tiềm năng phát triển ngành du lịch, ngành bất động sản.
Tôi bị thu hút bởi khí hậu, phong cảnh và vẻ đẹp của biển Huệ Châu. Sau đó, tôi bốc đồng mua ngay một căn nhà nhìn ra biển. Giờ đã 5 năm trôi qua, giá căn nhà đó không những không tăng mà còn giảm đi rất nhiều. Điều đáng buồn là hàng tháng, tôi vẫn phải trả phí nhà đất, phí dịch vụ, tiền lãi ngân hàng,…
Trước thất bại kinh doanh nhà đất thương đau, tôi có chia sẻ kinh nghiệm, mong rằng sẽ hữu ích cho mọi người.
Căn hộ "vàng" khiến chàng IT mê mẩn
Quê tôi ở Giang Tây, sau khi tốt nghiệp năm 2013, tôi đến Quảng Châu làm việc. Lúc đó, lương khởi điểm của tôi đã lên tới 4000 NDT (khoảng 13,7 triệu đồng) – mức lương được đánh giá khá cao so với mặt bằng chung. Tôi cũng làm thêm bên ngoài nên có nhiều khoản thu nhập thụ động khác. Xung quanh tôi, nhiều đồng nghiệp mua nhà và xa khiến tôi vô cùng nôn nóng, mong muốn sớm sở hữu một căn nhà.
Trong một lần nghỉ lễ, tôi cùng đồng nghiệp đi du lịch tại Huệ Châu. Chúng tôi đi leo núi Luofu, thăm vịnh Xunliao và vịnh Shuangyue. Trong số đó, vịnh Shuangyue khiến tôi ấn tượng nhất.
Biển rộng bao la, trải dài vô tận, nước biển xanh biếc tựa như nối liền với bầu trời . Nước biển ở đây trong vắt, nhìn thấy cả tôm cá đang bơi lội phía dưới. Bãi cát cũng rất đẹp, cát vàng trải dài, trắng và khá mịn. Tôi thầm nghĩ, vịnh Shuangyue là món quà mà ông trời đã ban tặng cho địa phương nơi đây.
Biển ở Huệ Châu giống như Maldivies phiên bản Trung Quốc vậy. Đặc biệt cảm giác được ngồi bên bãi biển ăn đồ nướng, nói chuyện phiếm và hóng gió cùng mọi người rất khó quên.
Một đồng nghiệp của tôi nhìn những dãy nhà cạnh biển và thốt lên: "Thật tuyệt vời biết bao nếu sở hữu một căn nhà nơi đây để có thể ngày nào cũng được ngồi ngắm biển".
Lúc này, ý tưởng mua nhà ở Huệ Châu đến với tôi. Một phần vì yêu thích cảnh vật nơi đây, một phần vì tôi thấy đồng nghiệp đều mua nhà, vài năm sau bán và kiếm được rất nhiều tiền. Giá nhà đang tăng cao, tôi nhẩm tính nếu giờ mua thì sau vài năm có thể lãi tới trăm triệu.
Ngay hôm sau, tôi đến một số văn phòng nhà đất ven đó để nghe tư vấn. Khi tới nơi, tôi thật sự rất choáng bởi có nhiều người đến từ khắp mọi miền, nói tiếng địa phương khác nhau đang quan tâm đến bất động sản tại Huệ Châu.
Trong số đó, có một người đàn ông trung niên đặt cọc một lúc 3 căn nhà, đều là những căn nhà có diện tích lớn. Trước đấy, chú đã có kinh nghiệm kinh doanh bất động sản, từng kiếm bạc tỷ với mỗi căn nhà.
Sau khi nghe nhân viên tư vấn, tôi chú ý đến một căn nhà có diện tích 105m2, gồm 3 phòng ngủ, 1 phòng khách, 1 ban công 5m. Phòng ngủ nhìn ra cửa sổ là bãi biển xinh đẹp, khung cảnh vô cùng thơ mộng.
Căn nhà nằm trên tầng 29, có giá là 1,3 triệu NDT (khoảng 4,5 tỷ). Tôi thấy mức giá hợp lý cho một căn hộ cao cấp nằm ở vị trí đắc địa. Chính vì thế, tôi đã quyết định mua căn nhà, đặt cọc trước 500.000 NDT (khoảng 1,7 tỷ), số còn lại trả góp trong 8 năm. Mỗi tháng tôi phải trả góp khoảng 6000 NDT (20 triệu đồng).
Sau khi làm thủ tục đặt cọc, tôi rất vui mừng, hãnh diện. Không ngờ từ một chàng trai nông thôn, xuất thân nghèo khó, cuối cùng tôi cũng mua được căn nhà đầu tiên cho mình. Đây là khối tài sản có giá trị không hề nhỏ.
Giá nhà đất xuống dốc không phanh
Căn nhà được tôi dùng để cho thuê sau đó nhưng giá thuê nhà thời điểm đó không cao. Đến năm 2022 tôi quay lại Huệ Châu, tôi cứ ngỡ căn nhà của mình sau 3-4 năm đã tăng gấp đôi giá trị và tôi có thể lãi cả tỷ đồng nếu bán. Nhưng sự thật không như vậy, giá đất rớt xuống không phanh.
Tôi rất sốc, căn nhà tôi từng mua 4,5 tỷ nhưng giờ nếu bán với giá 700 triệu đồng cũng hiếm người mua. Người dân địa phương còn bảo tôi rằng giá nhà đất có thể vẫn tiếp tục giảm. Tôi không tin vào sự thật này, ngồi thẫn thờ ở một góc phòng, nước mắt giàn dụa.
Căn nhà mà tôi nuôi bao hy vọng giờ không bán được, cho thuê cũng chẳng ai thèm ngó tới. Hơn nữa, giờ hàng tháng tôi còn phải "cõng" thêm vô số khoản. Bây giờ nghĩ lại, tôi thấy căn nhà giống như một gánh nặng vậy.