ViruSs: Có lẽ hạnh phúc của Sơn Tùng là "đủ" còn hạnh phúc của tôi là hơn Sơn Tùng

27/10/2020 10:43 AM | Sống

ViruSs đã có những chia sẻ thẳng thắn về những người đồng nghiệp như Trấn Thành, Thuỳ Chi và cả Sơn Tùng M-TP.


ViruSs: Có lẽ hạnh phúc của Sơn Tùng là đủ còn hạnh phúc của tôi là hơn Sơn Tùng - Ảnh 1.

Thùy Chi trong buổi phỏng vấn với chúng tôi có nói việc mời Trấn Thành là lựa chọn của Chi chứ không phải công ty. Nhưng là một người rất kỹ tính, ViruSs hẳn sẽ phải tính toán trước hiệu ứng sự tham gia của Trấn Thành rồi?

Tất cả chúng tôi đều đã dự đoán được những tranh cãi này.

Thực sự ban đầu tôi không nghĩ đến Trấn Thành. Khi Chi đề nghị, phản ứng của tôi cũng y hệt như tất cả mọi người về sự kết hợp này. Tôi cũng có suy nghĩ rất đấu tranh, cũng phân vân: anh Trấn Thành ổn không? Sau một ngày suy nghĩ thì tôi phát hiện ra anh Trấn Thành rất ổn.

Anh Thành rất đam mê hát, gu âm nhạc cũng rất tốt. Anh ấy còn nói rõ "Trong lĩnh vực của anh, anh rất là giỏi nhưng anh không phải là ca sĩ. Anh chỉ hát trên cương vị em mời hợp tác và tham gia cùng hai đứa cho vui nên anh sẽ cố gắng hết sức". Anh Thành đã thu lại đến chục lần, ở phòng thu này rồi sang phòng thu kia, hát đủ các kiểu cảm xúc khác nhau. Đến bản master thì tôi rất ưng.

Về mặt sáng tác, để có thể cân đối một bài hát vừa khoe được kỹ thuật của Thùy Chi, cùng lúc vừa vặn với giọng hát bản năng của Trấn Thành có vẻ là việc bất khả thi?

Bài hát có trước khi chúng tôi quyết định mời anh Trấn Thành, tôi cũng đã phải căn chỉnh lại bài sao cho phù hợp với anh ấy hơn. Đây là sản phẩm hát đôi nên không được phép nổi bật ở một phía nào đó. Không được thể hiện Chi hát quá kỹ thuật, cũng không được thể hiện quãng anh Thành hát quá đơn giản.

Tôi và Chi xuất thân từ trường nhạc, nhiều bạn bè, cô thầy đều biết thông tin về bài hát này nên tôi cũng phải đầu tư, tính toán về các quãng, cao độ cũng như kỹ thuật hát. Phần lời khó nhớ, quãng cũng rất cao. Phía anh Thành thì tôi viết lỏng tay hơn, quãng dao động không quá rộng, lời dễ nhớ và dễ hiểu hơn để cảm nhận truyền tải tình cảm và sự từng trải của anh ấy. Nó đối lập so với chất giọng trong trẻo của Chi.

Nhưng kết quả là phản ứng tiêu cực về giọng hát Trấn Thành thậm chí lấn át cả lời khen cho Thùy Chi hay bài hát. Tại sao nhất quyết phải là Trấn Thành?

Thùy Chi cũng chia sẻ với tôi là những người từng hát chung rồi Chi không muốn hát lại nữa, mà người chưa từng hát chung thì Chi lại chẳng quen ai.

Thực tế chuyện bài này làm việc cùng Trấn Thành diễn ra trước khi Chi đồng ý tham gia cùng công ty nên tôi cũng không có quyền quyết định. Nhưng nếu tôi có quyền quyết định thì tôi cũng để cho Chi làm điều đó. Chi cảm nhận anh Trấn Thành hợp lý thì nó sẽ là hợp lý.

Phản ứng của bạn bè lẫn khán giả đều đúng với dự trù ngay từ đầu của tôi. Kiểu viết này khá khó nghe ở Việt Nam và ít người áp dụng. Nhưng bù lại, những người trong trường nhạc đón nhận rất tốt, mọi người khen tôi một câu rất ấm lòng là mọi người cảm nhận bài hát được đầu tư thế nào.

Thùy Chi đã là cô giáo, phần kỹ thuật hát rất tuyệt vời không có gì để chê, nhưng chính vì sự không có gì để chê ấy sẽ thành một đường thẳng một màu. Với một bài hát được viết rất tỉ mỉ để người nghe không bị nhàm tai thì việc anh Thành hát cùng Chi, tôi nghĩ đó là một cái lợi thế.

ViruSs: Có lẽ hạnh phúc của Sơn Tùng là đủ còn hạnh phúc của tôi là hơn Sơn Tùng - Ảnh 2.

Nghĩa là nếu bài hát này chỉ toàn lời khen cho Thùy Chi sẽ không thể có lợi bằng việc có tranh cãi về giọng hát của Trấn Thành, hoàn toàn trong dự định ekip và không phải là bất lợi?

Đúng vậy.

Khi nghe đến cùng lúc: ViruSs, Thùy Chi, Trấn Thành và cả Kawaii Tuấn Anh nữa thì lại có một cảm giác là sản phẩm này quá tính toán. Nếu được no.1 các bảng xếp hạng thì là đương nhiên, còn nếu không được thì sản phẩm này sẽ bị mang tiếng quá dở. Việc tính toán chặt chẽ đôi khi cũng sẽ tạo ra áp lực, thiệt thòi cho chính sản phẩm?

Tôi thì cái gì cũng tính nhưng riêng chuyện này thì không. Tôi cũng chia sẻ thật là công ty tôi cũng có phương thức truyền thông riêng, chúng tôi có thể truyền thông hết mức có thể nhưng chỉ kỳ vọng đến top 5 thôi.

Nói đi cũng phải nói lại, tỉ lệ sản phẩm của Thùy Chi lọt top trending rất hiếm. Mặc dù mọi người luôn nhận xét tích cực về Thùy Chi nhưng chưa bao giờ Chi có sản phẩm có vị trí cao cả, nên chúng tôi chỉ kỳ vọng top 5 thôi. Channel của anh Trấn Thành cũng không phải channel về ca sĩ, anh Thành cũng chưa có bài hát nào vào top cao.

ViruSs: Có lẽ hạnh phúc của Sơn Tùng là đủ còn hạnh phúc của tôi là hơn Sơn Tùng - Ảnh 3.

Lựa chọn Thùy Chi là một lựa chọn quá an toàn hay quá rủi ro, so với các gương mặt còn trẻ có thể gây bất ngờ?

Với tôi, đây không phải là một vụ đầu tư kinh doanh nữa mà giống như tôi là một fan của Chi và thích nghe bạn ấy hát. Chi không phải người có thể đào tạo hoặc nói theo ý mình muốn. Chi hoàn toàn làm chủ cuộc đời Chi bởi ở độ tuổi đó, nhận thức của Chi hoàn toàn có thể tự mình xử lý tất cả vấn đề.

Tôi không có tính toán gì nhiều về việc Chi vào công ty trừ việc duy nhất là bài hát này với Chi phải chất lượng hơn những bài khác. Đây cũng là chỉ tiêu tôi đặt ra cho sáng tác của mình, sáng tác sau phải tốt hơn sáng tác trước mà ca sĩ đó hát.

Tôi nghĩ nhiều người như tôi, muốn Chi có một con đường thật là chuẩn chỉnh. Chúng ta không thể chỉ dựa vào bài hát hay giọng hát tốt, mà cần có công ty để giúp sản phẩm phổ cập nhất có thể. Tôi muốn cho mọi người thấy rằng giọng hát đã qua đào tạo và có trình độ như thế nào.

Nếu hoàn toàn không tính toán thì thực ra số tiền 1 tỷ - 2 tỷ cho MV là một khoản đầu tư quá lớn và đầy rủi ro. Sự yêu thích này có quá tốn kém?

Chắc tôi là người yêu thích không đơn thuần rồi, chắc tôi hơi điên điên đấy. Không chỉ đầu tư cho MV, mà khi Chi đã vào đây ở hẳn luôn thì tôi phải phục vụ cho Chi những vấn đề xung quanh. Trong khi Chi vừa bắt đầu hoạt động theo hướng mới, việc thương mại hóa để đi diễn được ngay là chưa thể thì tôi cũng phải rất cố gắng để tạo ra hình ảnh mượt mà nhất cho Chi.

Tôi rất thích giọng hát Thuỳ Chi, đặc biệt là quãng thời gian hoạt động nghệ thuật đẹp đẽ, phẳng lì của cô ấy. Vậy nên thông tin Chi vào Nam hoạt động được phản hồi tích cực, số đông khán giả và dân trong nghề cũng ủng hộ. Đó là một điều may mắn.

Lần đầu tiên là tâm điểm được chú ý đến vậy, xuất hiện truyền thông nhiều vậy, Thùy Chi đã thích nghi với những dư luận trái chiều về sản phẩm chưa?

Nhìn bề ngoài cứ tưởng Thuỳ Chi là người khá quyết đoán nhưng thực ra rất mong manh, yếu đuối. Chỉ cần là có chuyện gì đó buồn, cô ấy không thể hiện ra với người ngoài nhưng sẽ thể hiện ra ngay đối với tôi. Hơi tí là nhắn tin, gọi điện với tôi "anh đang ở đâu đấy", "em đang cảm thấy không biết sao tự nhiên lại cảm thấy như thế này", cũng rất làm nũng.

Trước phản hồi của khán giả thì bề ngoài Thùy Chi tỏ ra ổn, trong lòng thì không ổn lắm, có vẻ là người rất để ý. Có những bài viết trên báo mà tôi thấy rất bình thường, nhưng cũng làm cô ấy suy nghĩ. Cô ấy sẽ hỏi tôi "sao người ta lại như thế nhỉ" và tôi sẽ giải thích là không có gì đâu, tổng thể bài báo chẳng có chuyện gì cả. Tôi giải thích xong cô ấy hiểu và không quá để tâm nữa. Bây giờ, những comment hay chỉ trích, Chi bỏ qua và không quan tâm nữa. Đó là điều rất tích cực từ Chi.

Trong quá trình làm việc, cô ấy tin tưởng tôi 100%. Nếu bạn để ý thì trong sản phẩm này, Chi đã hát một cách rất trải đời chứ không còn quá thiên thần như trước kia.

Theo ViruSs, bao lâu nay Thùy Chi không hoạt động chuyên nghiệp với công ty nào là do thiếu tham vọng hay một lý do gì khác?

Tôi từng hỏi Chi tại sao cứ để mọi thứ cứ trôi như vậy mà không tìm một ekip để làm cùng đi, Chi nói thẳng luôn là em chẳng thích ai quản lý, có rất nhiều công ty mời nhưng cô ấy không muốn.

Tôi nghĩ trước đây, Thùy Chi không muốn bị gò bó nhưng đến một độ tuổi, chúng ta thường sẽ nghĩ khác đi. Chi đã thoáng hơn và nhìn thấy mình không thể phí thời gian, không thể nào cứ thích gì làm nấy được. Chi cũng rất là thoải mái khi tôi giải thích ra các vấn đề của thị trường và tôi nghĩ rằng quyết định này là Chi đã mở lòng hơn.

Thuỳ Chi là người rất sợ bị áp lực về những chuyện như hợp đồng hay quản lý. Chỉ cần nghe câu hợp đồng thôi là Chi sợ và nói "thôi em chẳng làm đâu". Tôi nói với Chi rằng hợp đồng đó cũng có nghĩa là Chi muốn cái gì tôi sẽ đáp ứng cho Chi những cái đó. Kể cả Chi có không muốn gặp tôi trực tiếp thì trong hợp đồng cũng có thể có điều khoản là tôi sẽ không được gặp Chi. Chi cũng là người rất cầu toàn, đọc đi đọc lại rất kỹ trước khi đưa ra quyết định.

ViruSs: Có lẽ hạnh phúc của Sơn Tùng là đủ còn hạnh phúc của tôi là hơn Sơn Tùng - Ảnh 4.

Vậy ViruSs đã có bí quyết gì khiến Thùy Chi phải chịu đồng ý và thay đổi?

Ngay lúc viết bài hát này, tôi để Chi hát vì thấy rất hợp chứ chưa xác định là rủ Chi vào công ty. Cho đến khi bài hát cũng gần xong, tôi nói với Chi "Anh nghĩ đã đến lúc anh phải nói thẳng, nếu em muốn thành công, thực sự em cần phải suy nghĩ thật kĩ. Em đã vào tận đây rồi em có thể suy nghĩ lại lần nữa về chuyện vào công ty anh, tham gia cùng với anh phát triển công ty".

Thuỳ Chi sẽ không chỉ là một talent của công ty nữa mà sau này nếu cô ấy không còn hát, hoàn toàn có thể tham gia đào tạo hoặc quản lý. Chi cũng tính toán, có đầu óc kinh doanh không đùa được đâu. Dù không biết nhiều kiến thức nhưng cô ấy cũng phát biểu nhiều ý tưởng cũng rất thú vị.

ViruSs: Có lẽ hạnh phúc của Sơn Tùng là đủ còn hạnh phúc của tôi là hơn Sơn Tùng - Ảnh 5.

Thùy Chi là bước đi đầu tiên của ViruSs dấn thân phát triển một công ty giải trí - một mô hình đến nay vẫn đầy rủi ro ở Việt Nam. Bạn có tự tin không?

Thật lòng mà nói thì bọn tôi chưa có nhiều kinh nghiệm trong việc làm công ty giải trí. Tôi cũng từng nói thẳng với Chi là chúng tôi vẫn đang trong quá trình xây dựng công ty chứ không phải công ty đã đầy đủ mọi thứ rồi.

Công ty tôi đang trong giai đoạn xây dựng, tôi tự hào là với sản phẩm lần này công ty tôi tuy nhỏ nhưng đã làm tốt. Tôi vẫn đang học hỏi và cập nhật hằng ngày cho công ty của mình.

ViruSs: Có lẽ hạnh phúc của Sơn Tùng là đủ còn hạnh phúc của tôi là hơn Sơn Tùng - Ảnh 6.

Tôi thấy là hiện giờ ở Việt Nam, vẫn chưa có công ty nào được coi là công ty giải trí rõ ràng cả. Các đơn vị vẫn còn đang làm hoạt động theo cách riêng, không đúng với quy chuẩn giống như những công ty Hàn Quốc mà tôi đã được giới thiệu tận mắt.

Quy chuẩn của Hàn Quốc mà bạn được giới thiệu có gì khác?

Đấy là mô hình đầy đủ phòng ban như bất kỳ tập đoàn của những ngành nghề khác: có bộ phận marketing, bộ phận nghiên cứu đầy đủ chuyên nghiệp. Họ lên kế hoạch rất chi tiết, tỉ mỉ từ các vấn đề như hoà âm phối khí, marketing, phát hành lên platform nào, SEO keyword ra sao... Mỗi công việc như vậy là một phòng ban riêng, có ít nhất 4 - 5 người.

Ví dụ như một cái beat thì phải qua team producer với 5 - 6 bạn, mỗi người thực hiện một bản phối và phải thuyết trình tại sao làm như thế chứ không phải có sáng tác là đưa ra. Các bạn phải thuyết phục cho ý tưởng của mình, ví dụ như nếu gặp chuyện buồn về tình cảm thì cần sử dụng, kết hợp với âm thanh gì. Những sự lựa chọn về âm thanh hay hình ảnh đều có công thức về mặt con số. Bạn không thể làm nhạc buồn mà sử dụng ghi ta điện được vì nghe không thể buồn nổi, hay không thể nào làm nhạc da diết mà để trống đánh tùm lum vào được. Mọi sáng tạo đều dựa từ những công thức. Người thường có thể chỉ nói là nghe không thuận tai, chói tai, còn dân chuyên âm nhạc sẽ biết vấn đề nằm ở chỗ nào.

Còn một số công ty giải trí ở Việt Nam mà tôi biết, số lượng nhân sự không nhiều, cũng chưa có kinh nghiệm về quy trình làm việc chuyên nghiệp như họp với nhau, cùng đúc rút kinh nghiệm…

Điều này vừa có lợi, vừa có hại. Hại là khi các mô hình hoạt động chuyên nghiệp chưa vào Việt Nam thì chúng ta sẽ không cảm thấy gì, nhưng một khi vào rồi thì chúng ta rất dễ bị ngợp, không biết phải đối phó như thế nào.

Còn lợi là thị trường âm nhạc Việt Nam hiện nay đang rất dễ, cực kì dễ. Một người đã có tiếng sẵn rồi, làm sản phẩm hơi dễ nghe chút, truyền thông tốt một chút… là sẽ được nghe nhiều. Âm nhạc đơn giản là khi ra ngoài đường cứ nghe nhiều là bạn sẽ thích à! Nhưng nếu những mô hình chuyên nghiệp kiểu Hàn Quốc vào Việt Nam mà mọi người không kết nối để cùng nhau xây dựng một mindset chuyên nghiệp thì trước sau cũng thua. Không có cách nào để đỡ lại sự chuyên nghiệp khủng khiếp như vậy đâu.

Cho nên tôi đang rất cố gắng là ngay từ lúc còn nhỏ, chúng tôi phải xây dựng từng thứ một cách chắc chắn, vận hành chuyên nghiệp và rõ ràng.

ViruSs: Có lẽ hạnh phúc của Sơn Tùng là đủ còn hạnh phúc của tôi là hơn Sơn Tùng - Ảnh 7.

Theo lời ViruSs thì chuyện tạo hit ở Việt Nam là có công thức và thực ra không khó, chẳng qua là quen tai nghe sẽ thành hay?

Suy cho cùng âm nhạc vẫn là để thưởng thức, cứ bài nào nghe nhiều thì sẽ dần thấy hay thôi. Chưa có thước đo để biết được cụ thể tiêu chí như thế nào thì gọi là hay. Cái tôi nói dễ ở đây, đó là nếu như chúng ta có một network đủ mạnh thì sản phẩm cũng dễ dàng đạt được một thành tựu nhất định.

Chúng ta từng chạy đua Top thịnh hành YouTube, và nhiều người cứ thắc mắc chúng ta có thể can thiệp được gì Top Trending không? Câu trả lời là có.

ViruSs: Có lẽ hạnh phúc của Sơn Tùng là đủ còn hạnh phúc của tôi là hơn Sơn Tùng - Ảnh 8.

Đối với những ca sĩ vẫn đang còn chật vật thì lý do chỉ có thể là do 3 yếu tố: mạng lưới không đủ mạnh, cách làm không đúng và sản phẩm thực sự không ổn.

ViruSs: Có lẽ hạnh phúc của Sơn Tùng là đủ còn hạnh phúc của tôi là hơn Sơn Tùng - Ảnh 9.

Nhưng thực ra âm nhạc vẫn là một sản phẩm của cảm xúc, và hit là chuyện cũng mang tính may rủi. Ngay cả các ông lớn Kpop như SM, YG, JYP cũng cạnh tranh, có thành công thất bại chứ không ai tự tin cứ ra bài sẽ hit được?

Nói về Kpop, mình cứ hay nói vui tại sao nhạc Việt toàn ballad, chứ tôi khẳng định lại cho mọi người biết rằng là Hàn Quốc cũng toàn ballad thôi. Phủ sóng các bảng xếp hạng đa phần vẫn là pop hoặc ballad chứ không đa dạng như những sản phẩm các idol hướng đến thị trường toàn cầu mà Việt Nam hay nghe đâu.

Đối với tôi, những sản phẩm đến từ một số nhà đầu tư lớn như YG, SM đều được cân nhắc, chuẩn bị kỹ càng trước khi ra mắt và chúng chất lượng. Tôi cảm nhận được ý đồ của họ trong sáng tác. Họ luôn vẽ ra những sản phẩm nhiều bố cục, cấu trúc khác nhau nên khi nghe sẽ rất khó chịu, họ tự làm khó bản thân để đưa chuẩn mực lên cao hơn, người nghe cũng dần có sự nâng cấp tương xứng trong thưởng thức âm nhạc. Khi đã làm những cái dễ nghe quá nhiều, các công ty lớn sẽ muốn thanh lọc thị trường và chuyển sang mức cao hơn, khó nghe hơn. Và họ tính toán rất bài bản lúc nào nên gây khó chịu, lúc nào cần phải dễ chịu chứ không phải cứ viết lung tung là được.

ViruSs: Có lẽ hạnh phúc của Sơn Tùng là đủ còn hạnh phúc của tôi là hơn Sơn Tùng - Ảnh 10.

Thực ra khi tôi nghe sản phẩm Kpop tôi cũng thấy sạn, những cái làm chưa tốt chứ không phải riêng gì nhạc Việt. Một số không biết ngôn ngữ trình bày như thế nào sẽ nói là nghe bị sượng sượng, nhưng không, nó là sạn đó. Tôi từng bị đánh sập mất channel vì các bạn fan không thích tôi đụng chạm đến thần tượng họ. Nhưng chính điều này gây tiếng vang đến YG và cuối cùng tôi được phép reaction một cách rõ ràng. Các công ty Hàn cũng tôn trọng ý kiến của tôi.

Khi đã biết rõ những công thức tạo hit, tính toán về âm thanh thì bạn định nghĩa thế nào là một ca khúc hay?

Tôi thường tập trung vào một nhóm người nhất định rồi sáng tác bài hát sao cho nhóm người đó nghĩ đó là hay. Cảm quan thẩm mĩ của mỗi người khác nhau nên bạn thấy người này đẹp trai nhưng người kia không thấy đẹp trai. Đó cũng chính là điều kỳ diệu nhất của nghệ thuật.

Có những sản phẩm không cần hát nhạc, chỉ nhạc không lời nhưng nghe rất vào. Đây là sự cân bằng giao thoa giữa nghệ thuật có tính toán, bác học với nghệ thuật không tính toán, chứa nhiều cảm xúc.

Thực ra để sáng tác một bài hát, tôi vẫn dựa vào cảm xúc của mình, không phải chỉ ngồi vào đàn là ra nhạc được. Tôi vẫn phải đọc những mẩu chuyện, tiểu thuyết hay xem phim buồn cho tới khi rơi vài giọt nước mắt thì lúc đó mới có những cảm xúc thật để đưa vào âm nhạc.

ViruSs đang là một người bình luận về âm nhạc có uy tín và được đón chờ. Nhưng khi đi sâu vào công việc sáng tác, công ty giải trí bạn sẽ khó lòng cân đối cả 2 công việc: làm ra sản phẩm và đánh giá sản phẩm của người khác. Bạn có nghĩ mình sẽ đến lúc phải lựa chọn hoặc làm nhạc sĩ, hoặc làm người phê bình âm nhạc không?

Tôi nhận xét sản phẩm của mọi người thì mọi người cũng có thể nhận xét sản phẩm của tôi mà. Bản thân tôi cũng có quy tắc khi chuẩn bị ra bài thì sẽ không reaction, hay tôi sẽ không nhận xét sản phẩm của người nào đó trong khoảng 10 ngày khi họ mới ra mắt. Khi ra bài hát của tôi xong tôi cũng không nhận xét về sản phẩm khác để không bị áp lực về chuyện mọi người so sánh với bài của mình.

ViruSs: Có lẽ hạnh phúc của Sơn Tùng là đủ còn hạnh phúc của tôi là hơn Sơn Tùng - Ảnh 11.

Nhưng thật lòng tôi không hề muốn trở thành một người phê bình âm nhạc. Reaction chỉ là cảm nhận cá nhân chứ tôi không đứng trên cương vị một nhà phê bình âm nhạc. Nếu là nhà phê bình âm nhạc, tôi sẽ xét xem sản phẩm được bao nhiêu điểm, nhưng không.

Tôi muốn làm người sáng tác hay với những đối tượng tôi nhắm tới. Mỗi bài hát của tôi đều có chủ đích hết: khi viết ra nó sẽ là gì, marketing như thế nào. Đó là mong muốn của tôi, chứ không phải là trở thành một nhà phê bình âm nhạc.

Nhiều khi chỉ đơn giản là ViruSs react rất thẳng thắn và chi tiết về các sản phẩm âm nhạc thì chắc chắn sẽ tạo ra kỳ vọng, tự tạo ra phán xét khắt khe cho sản phẩm của riêng bạn?

Tôi cũng phải đọc rất nhiều comment về bài hát của mình, nếu nó không ổn thật thì đó là lỗi của tôi. Cũng có thể là bài sau, tôi không viết như thế này mà viết lỏng tay, dễ nghe ngọt ngào hơn. Tôi cũng không phải là người nhạc sĩ quá tài năng hay hoàn hảo. Ai cũng phải có lỗ hổng, chính tôi cũng phải hoàn thiện mình.

ViruSs: Có lẽ hạnh phúc của Sơn Tùng là đủ còn hạnh phúc của tôi là hơn Sơn Tùng - Ảnh 12.

ViruSs đang là streamer, nhạc sĩ, quản lý ca sĩ và sẽ còn dự định một công ty giải trí ở tương lai, có vẻ là một khối lượng công việc quá kinh khủng?

Tôi nhận được câu này nhiều nhất trong cuộc đời mình. Ai cũng hỏi "sao mày làm nhiều thế". Ở công ty này, tôi chỉ làm người chủ thành lập công ty thôi, còn CEO của công ty mới là nhân viên của tôi và bạn sẽ đảm nhiệm vai trò quản lý toàn bộ.

Jack Ma hay nhiều người khác thì họ quản lý mười mấy công ty mà, đâu phải một mình tôi đâu. Tại sao họ làm được mà tôi lại không? Nếu như cuộc đời này ai cũng chỉ muốn làm ít ít thôi cho đỡ mệt thì đất nước làm sao phát triển? Chúng ta cần những người phải làm nhiều hơn bình thường. Tôi đang cố gắng để dù làm nhiều nhưng mọi thứ vẫn ổn.

ViruSs: Có lẽ hạnh phúc của Sơn Tùng là đủ còn hạnh phúc của tôi là hơn Sơn Tùng - Ảnh 13.

Người ta không thể làm quá nhiều vì vướng bận quá nhiều thứ khác: một ngày đi làm hành chính 8 tiếng, làm thêm cùng lắm 5 tiếng nữa là 13 tiếng, còn lại sẽ nghỉ ngơi dành thời gian cho người thân bạn bè… Tôi không phải là người như vậy. Tôi dành gần như là tất cả những thời gian có thể để hoàn thành mục tiêu trong cuộc đời mình. Tôi cũng không có sở thích nhiều trong việc đi chơi với bạn bè hay lê la cafe nói chuyện.

Nếu anh rủ "ViruSs ra đây ngồi nói chuyện với anh đi" thì có khi tôi sẽ không đi đâu. Nhưng nếu anh nói "ViruSs ra đây anh em mình bàn về cái công việc sắp tới, có dự án này hay lắm" thì tôi sẽ trả lời và lao ra nhanh nhất có thể. Tôi không biết nữa, có thể từ khi sinh ra đã là như thế rồi.

Vậy bạn có đặt ra một mục tiêu lớn nào để theo đuổi, mà khi đạt được nó bạn sẽ thấy "đủ" không?

Tôi cũng không biết nữa. Có lẽ đến khi nào tôi cảm thấy đủ thì nó sẽ đủ.

Tôi đang hy vọng trong năm sau mình sẽ có một công ty ở châu Âu, đó là điều tôi luôn ước mơ. Tôi là một người thích làm những thứ giúp cho sự phát triển của đất nước, tham gia vào các lĩnh vực kinh doanh, đầu tư có rủi ro gì đấy cũng được.

Tôi không phải là người mong muốn sự an toàn mà ngược lại, tôi hứng thú với việc đối mặt những áp lực mới trong công việc. Bây giờ bảo cho ViruSs một ngày ở nhà không làm gì hết là hành hạ tôi đấy. Hoặc làm việc, đọc sách hay một điều gì đó tốt cho bản thân chứ tôi không thể để mình trong trạng thái không làm gì được quá lâu đâu.

Những lúc trên xe di chuyển, tôi có hai thói quen là đọc sách và ngủ. Nhiều khi chỉ cần vừa ngồi xuống là tôi nhắm mắt ngủ luôn. Con người tôi cứ như được lập trình sẵn theo ý muốn của tôi, lúc nào cần ngủ là sẽ ngủ, tới khi phải dậy sẽ tự khắc dậy. Có nhiều người bất ngờ khi thấy tôi quay tới 6h sáng nhưng tinh thần vẫn nhiệt huyết, bay nhảy và dư sức trả lời phỏng vấn mà không mệt mỏi. Trong người mình, tôi cảm giác có một cái nguồn năng lượng dự trữ rất lớn. Cứ mỗi lần có công việc là nó sẽ tỏa ra nên tôi chẳng thấy mệt gì nữa.

ViruSs: Có lẽ hạnh phúc của Sơn Tùng là đủ còn hạnh phúc của tôi là hơn Sơn Tùng - Ảnh 14.

Người ta vẫn hay nói "Biết đủ là hạnh phúc". Ngay cả Sơn Tùng cũng nhìn thấy một tương lai 30 tuổi không làm ca sĩ nữa để dừng lại và sang trang. Còn ViruSs sẽ không bao giờ thấy đủ?

Tôi nể phục Tùng đấy vì cậu ấy đã tìm ra điểm dừng rồi. Nhưng cái tôi tìm không dừng lại ở đấy. Ví dụ Tùng đã cảm thấy việc kết hợp với Snoop Dogg hay có những sản phẩm thành công khủng khiếp như vậy là đủ rồi. Còn tôi muốn hơn thế nữa. Tại sao mình phải dừng ở đấy nhỉ?

Tùng làm được thì tôi cũng sẽ làm được hơn hoặc ngang Tùng chứ? Có một Sơn Tùng M-TP như vậy thì cũng cần có một người đối chọi với Tùng chẳng hạn? Tại sao tôi không phải là người viết ca khúc global bằng tiếng Anh để ca sĩ nước ngoài hát? Tôi sẽ không đặt ra cho mình một cái giới hạn nào cả. Có lẽ hạnh phúc của Tùng là đủ rồi, còn hạnh phúc của tôi là hơn Tùng, chẳng hạn thế.

Đối với tôi, buồn, vui, hạnh phúc chỉ là cảm giác thôi. Cảm giác đó chúng ta có được thì cũng sẽ tạo ra được. Trạng thái "đủ" đối với bạn là hạnh phúc nhưng hạnh phúc của tôi là được chiến đấu, cạnh tranh. Tại sao cuộc đời của mình chỉ có 60, 70 năm mà mình cứ dừng lại ở mức độ như vậy? Tại sao tôi không phải là người có thể làm nên tất cả mọi thứ? Tại sao tôi không phải là người Việt Nam đầu tiên làm chuyện gì đó? Người ta làm được thì tôi cũng sẽ làm được.

ViruSs: Có lẽ hạnh phúc của Sơn Tùng là đủ còn hạnh phúc của tôi là hơn Sơn Tùng - Ảnh 15.

ViruSs trình diễn tại 14x4 Concert.

Vô cùng tham vọng, vô cùng quyết liệt và sẵn sàng làm mọi thứ để thành công; ViruSs rất giống các nhân vật phản diện trong các bộ phim siêu anh hùng.

Trong Avengers: Endgame, tôi thích Thanos hơn các siêu anh hùng vì ông ấy có mục đích rõ ràng, có lý tưởng và làm mọi thứ, kể cả hy sinh để hoàn thành những gì ông ấy xem là nhân văn. Cũng như trong Tom & Jerry, mọi người thường thích Jerry nhiều hơn nhưng tôi lại thích Tom bởi sự nhẫn nhịn của cậu ấy. Sau biết bao nhiêu lần thất bại thì cậu ấy vẫn là một con mèo luôn cố gắng.

ViruSs: Có lẽ hạnh phúc của Sơn Tùng là đủ còn hạnh phúc của tôi là hơn Sơn Tùng - Ảnh 17.

Dù có vẻ là người sắt đá lý trí, nhưng ViruSs thực ra có vẻ là người nhạy cảm và cảm xúc.

Tôi nghĩ là cả hai. Trong chuyện tình cảm hoặc gia đình thì lý trí tôi chẳng thể can thiệp được gì mà toàn bộ là cảm xúc. Trong chuyện gia đình, cách quyết định và cách hành xử sẽ không thể giống với con người của tôi khi làm việc. Nếu lý trí một chút thì có lẽ tình huống xử lý sẽ có thể tốt hơn và hậu quả sẽ không bị như vậy.

Trong công việc thì tôi phải lý trí rất nhiều. Rất may mắn là tôi làm nghệ thuật nên cân bằng việc đó không khó.

Người ta có nói "Nếu được lựa chọn, làm gì có ai muốn phải sống lý trí". Có thể cách sống lý trí và dồn toàn bộ thời gian cho công việc của ViruSs đến từ tổn thương và nhạy cảm trong quá khứ, nên công việc và lý trí mang cho bạn cảm giác an toàn?

Đúng là như vậy. Quãng thời gian từ nhỏ đến lớn có rất nhiều chuyện làm tôi thay đổi. Con người thật của tôi không phải là như thế này đâu. Tôi từng là người thích nhẹ nhàng, dễ khóc, dễ cười chứ không phải quá mê công việc, có trái tim sắt đá.

Rồi khi lớn lên, phải va chạm với xã hội rồi trải nghiệm thì tôi thay đổi và trở thành như hiện tại. Nhiều người hỏi tôi, tại sao tôi không sống đúng với con người mình. Nhưng đây là con người của tôi lúc này, sau rất nhiều chuyện tôi đã trở thành như vậy. Đây mới đúng là tôi.

Những trải nghiệm luôn thay đổi mình hoàn thiện hơn. Như việc tôi xuất hiện trước truyền thông nhiều yêu cầu tôi phải đầu tư ăn mặc cũng như chú ý lời nói chuẩn mực hơn. Khi làm leader, quản lý nhân viên tôi lại cần có hạn chế cái tôi trong phần nghệ sĩ tính xuống. Tất cả những điều đó làm cho tôi trở thành một phiên bản tốt hơn.

ViruSs: Có lẽ hạnh phúc của Sơn Tùng là đủ còn hạnh phúc của tôi là hơn Sơn Tùng - Ảnh 18.

"Anh hùng cũng khó qua ải mỹ nhân" - cũng có thể bất thình lình có một ai đó đến với ViruSs và thay đổi toàn bộ mục đích sống của bạn?

Câu này đúng với tôi. Tôi là một người dễ bị cái đẹp khác giới thu hút và thậm chí làm mình phân tán trong công việc. Vậy nên tôi luôn phải dặn mình chú ý, công việc vẫn là trên hết.

Tôi cũng thừa nhận rằng nếu ai có quen tôi trong quá trình đang làm việc, họ cũng sẽ bị thiệt rất nhiều vì đó không phải là một mối quan hệ bình thường như kiểu sẽ đưa đi xem phim, ăn uống. Vậy nên nếu có một ải mỹ nhân nào có thể làm thay đổi tôi, đó cũng là tín hiệu đáng mừng.

Tôi cũng có mưu cầu hạnh phúc với một gia đình riêng, nhưng tôi phải làm xong công việc, nếu thấy ổn rồi thì tôi sẽ tập trung toàn bộ cho gia đình và không làm một thứ gì nữa. Tôi cũng đang chờ tới lúc mình thấy "đủ" nhưng nếu chẳng may mãi không thấy đủ thì mình cũng phải chấp nhận như vậy.

ViruSs: Có lẽ hạnh phúc của Sơn Tùng là đủ còn hạnh phúc của tôi là hơn Sơn Tùng - Ảnh 19.

Xin cảm ơn ViruSs vì buổi trò chuyện.

Q - Nguyễn Thảo

Cùng chuyên mục
XEM