Phó TGĐ FPT kể chuyện sang Pháp lập nghiệp chỉ với 150 USD, vốn tiếng Anh & tiếng Pháp gần như bằng 0

28/10/2016 09:01 AM | Kinh doanh

Mới đây, ông Đỗ Cao Bảo, Phó Tổng giám đốc Tập đoàn FPT đã có chia sẻ về kinh nghiệm chính ông tay trắng sang Pháp lập nghiệp chỉ với vỏn vẹn 150 USD trong người và vốn ngoại ngữ duy nhất là Hello, Thank you (tiếng Anh) và Bonjour, Bonsoir, Merci (tiếng Pháp). Chúng tôi xin đăng tải lại bài viết dưới đây.

Tay trắng liều lĩnh đi Pháp lập nghiệp

Thời những năm đầu 1990s, Việt Nam còn rất nghèo, lương chúng tôi cỡ 7 USD/1 tháng.

Một ngày cuối năm 1990 tôi được ông Thầy thông báo có một hãng IT Pháp mời mấy thầy trò sang Pháp làm việc. Thầy yêu cầu tôi tập trung nâng cấp chất lượng phần mềm DOCR (nhận dạng chữ - Trí tuệ nhân tạo AI), đặc biệt là độ chính xác của hệ nhận dạng chữ DOCR, bởi đấy là yếu tố quan trọng nhất quyết định hãng có nhận chúng tôi vào làm việc hay không?

Thời điểm ấy tiếng Anh tôi chỉ biết được mấy từ bập bẹ, tiếng Pháp thì một chữ bẻ đôi cũng không. Thời gian chuẩn bị chỉ có một tháng, tôi đứng trước hai lựa chọn:

(1) Tập trung làm phần mềm để sang Paris demo thật tốt, hy vọng hãng Pháp sẽ nhận mấy thầy trò vào làm việc.

(2) Học tiếng Pháp để sang Pháp ít ra còn không câm, không điếc.

Sau một vài ngày suy nghĩ tôi quyết định tập trung làm phần mềm và đến tận buổi chiều cuối cùng trước khi lên đường sang Paris, tôi mới đạp xe lên Tràng Tiền mua vội cuốn từ điển Việt Pháp bỏ túi để lên máy bay tranh thủ học vài từ.

Thế là tôi đặt chân đến Paris với một hộp đĩa mềm chương trình nguồn (Pascal) và vốn liếng ngoại ngữ duy nhất là Hello, Thank you (tiếng Anh) và Bonjour, Bonsoir, Merci (tiếng Pháp). Về tiền bạc tôi chỉ có đúng 150 USD trong người, trong đó 50$ chính thức, còn 100$ mang chui (thời ấy qui định mỗi người xuất cảnh không mang quá 50$). Đây cũng là chuyến xuất ngoại thứ 2 của tôi.

Quyết định tập trung làm phần mềm là đúng, bởi sang Pháp sau khi demo, hãng Pháp đã đồng ý nhận thầy trò tôi vào làm việc. Ông thầy chỉ ở Pháp 1 tháng rồi về Việt Nam ăn tết và không quay lại, thế là mình tôi sống và làm việc ở Pháp 8 tháng với vốn tiếng Anh chỉ vẻn vẹn có "Hello, Thank you" và vốn tiếng Pháp chỉ vẻn vẹn có "Bonjour, Bonsoir, Merci".

Vậy làm cách nào không tiếng Anh, không tiếng Pháp mà tôi chỉ có một mình lại sống và làm việc trong một hãng Pháp ở Pháp 8 tháng? Đơn giản là khi đi siêu thị mua đồ, Tôi chỉ cần nhìn số tiền trên máy tính rồi trả dư ra một chút để họ trả lại tiền thừa, đi mua thẻ điện thoại 100 Francs thì nhờ một cậu bạn nghiên cứu sinh người Việt (ở viện Inria gần hãng) viết tiếng Pháp ra giấy, rồi đưa 100 Francs và tờ giấy cho cậu bán hàng ở quán cafe và nhận lại thẻ điện thoại. Làm việc thì tuần 2 lần, hãng thuê cô Việt kiều dịch. Đi tàu điện ngầm và xe bus thì cứ bản đồ mà tra.

Cứ như vậy, không tiếng Anh, không tiếng Pháp, tự đi chợ, tự nấu ăn, tự đi xe bus và metro đi làm, tôi đã sống và làm việc ở Pháp 8 tháng. Suýt nữa thì chúng tôi lập kỳ tích khi hãng Pháp của tôi suýt ký được hợp đồng xây dựng hệ thống nhập tự động hoá đơn chữa bệnh bảo hiểm y tế cho hãng bảo hiểm nhân thọ Generali của Italia (sản phẩm lõi là hệ DOCR, tôi phát triển thêm chức năng trong thời gian tôi ở Pháp).

Bây giờ nghĩ lại mới thấy mình thật liều lĩnh: Chỉ có hai bàn tay trắng: Không tiền (chỉ có 150$ trong túi), không tiếng Anh, không tiếng Pháp, không vốn sống quốc tế (mới xuất ngoại một lần) thế mà dám liều lĩnh một mình sống và làm việc ở Pháp hay nói cách khác là Start Up ở Pháp.

Đúng là khi nghèo khổ người ta thường có chí, dũng cảm và liều lĩnh hơn.

Đỗ Cao Bảo

Cùng chuyên mục
XEM