Nhà - biểu hiện điểm yếu của người trưởng thành, mệt mỏi lại muốn trở về!

08/10/2018 10:45 AM | Sống

Về nhà, cho dù chỉ quanh quẩn ở nhà đến nhàm chán, nhưng nó luôn cho bạn cảm giác an toàn, luôn muốn trở về sau tất cả, cho bạn "sạc" lại thêm năng lượng.

Trong thế giới của người trưởng thành, đường không dễ đi, không có cuộc sống của ai là hoàn toàn dễ dàng cả.

Trong thế giới của người trưởng thành, rất ít khi cảm xúc được thể hiện ra ngoài, mà được giấu kỹ trong lòng.

Trong thế giới của người trưởng thành, phải tự mình vượt qua những thời khắc cô độc, phải chống chọi với những biến cố ập đến, phải đối diện với những trở ngại của cuộc đời.

Nếu nói không sợ hãi là giả, nói có thể vượt qua tất cả, là đang  quá tự đề cao bản thân.

01

Mỗi người sẽ đều có lúc yếu đuối, đều muốn trốn chạy dù chỉ trong phút chốc. Thủa nhỏ, cách trút giận đơn giản nhất mỗi khi bị bắt nạt là mách người lớn hay khóc thật to.

Khi đã trưởng thành, bạn không dễ dàng rơi nước mắt như vậy nữa, không còn mang những cảm xúc buồn của bản thân đến bên người thân của họ. Tôi đã nghe qua rất nhiều câu chuyện và nhận ra rằng, chúng ta khi khó khăn yếu đuối nhất, cũng là lúc nhớ nhà nhất.

Tôi có một người bạn, nhà chồng cô cùng tỉnh khác huyện, sau kết hôn cứ vài ba bữa lại ôm con về ngoại.

Về nhà có mẹ nấu món mình thích ăn, có em gái chơi cùng con, cô nói, chỉ có về bà ngoại mới thực sự là về nhà của chính mình.

Tôi đã từng gặp rất nhiều cặp vợ chồng hạnh phúc, đi đâu hai người cũng như hình với bóng, cũng nghe qua rất nhiều câu đại loại giống nhau trên phim truyền hình " ở đâu có anh/em thì ở đó chính là nhà"

Nhưng đối với không ít người có cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc mà nói, ngôi nhà mà họ xây nên không thực sự là nhà như ý nghĩa.

Ngôi nhà đó không có cảm giác an toàn, không có cảm giác thân thuộc, không có đủ yêu thương và che chở.

Đến Hà Nội, những người bạn bè, đồng nghiệp quanh tôi đa phần đều là người tỉnh khác, chúng tôi ở trọ và gọi đó là "nhà", nhưng thực ra, đó chỉ là bỏ ra vài triệu hàng tháng để đổi lấy nơi dừng chân, nghỉ ngơi mà thôi.

Quê hương, nơi có bố mẹ cằn rằn cả ngày, chỉ đợi bạn về để nấu cho bạn những món ăn bạn yêu thích, có những con đường quen thuộc, có những người hàng xóm đều quen biết bạn, nơi đó, mới thực sự là nhà.

Nhà -  biểu hiện điểm yếu của người trưởng thành, mệt mỏi lại muốn trở về! - Ảnh 1.

Bức tranh Đường về nhà của họa sỹ A Sáng

02

 Bạn thân của tôi, sau khi chia tay mối tình bốn năm, cô nói muốn về nhà.

Bạn học của tôi, từ ngày nghỉ việc, sau nhiều lần không tìm được công việc khác ưng ý, cậu nói muốn về nhà.

Hàng xóm hiện tại của tôi, mỗi tháng thu nhập vài trăm triệu, vì tình hình kinh doanh không được như ý, trước mắt có không ít áp lực, chú nói muốn về nhà.

Tôi có một vài người bạn nhỏ, mới lên đại học, bắt đầu với cuộc sống tự lập bên ngoài, không có những người bạn thân quen, không có người thân chăm sóc, từng khóc nói với tôi rằng muốn về nhà.

Bạn có nhận thấy không, những người bạn luôn miệng nói muốn về nhà đó, đều đang ở giai đoạn khó khăn nào đó, gặp những chuyện buồn không như ý nào đó mà muốn trở về - nhà.

Con người khi thất vọng hay yếu đuối nhất, phản ứng đầu tiên đa phần không phải đối đầu với khó khăn mà muốn trốn chạy vào nơi nào đó, trốn tránh việc phải đối diện, trốn tránh cuộc sống trước mắt, chạy trốn đến nơi họ cho là "an toàn".

Còn nhớ hồi nhỏ, những ngày đầu tiên đến trường mầm non, đứng trước cô giáo nghiêm khắc, bạn bè lạ lẫm, tôi luôn khóc thét đòi về nhà, cho dù ở nhà không có đồ chơi, không có cầu trượt,..thì tôi vẫn muốn về.

Vì trong suy nghĩ của tôi, nhà mới là nơi an toàn nhất, là nơi tôi có thể nhận tình yêu thương che chở vô điều kiện, là nơi tôi không sợ bị trừng phạt vì làm sai, vì nói sai...

Khi chúng ta trưởng thành, thường tự tin cho rằng chúng ta có thể đi xa hơn, cảm thấy bản thân có thể độc lập và tự bảo vệ bản thân, không sợ bất kỳ điều gì.

Nhưng khi chúng ta gặp phải thất bại nào đó, chúng ta suy sụp vì một điều gì đó, lại muốn trở về nhà. 

Nhà -  biểu hiện điểm yếu của người trưởng thành, mệt mỏi lại muốn trở về! - Ảnh 2.

03

Về nhà có thể cởi bỏ mọi ngụy trang, vứt bỏ mọi toan tính, không cần nhìn trước ngó sau, có thể lại trở về làm đứa trẻ làm nũng bố mẹ.

Về nhà, cho dù chỉ quanh quẩn ở nhà đến nhàm chán, nhưng nó luôn cho bạn cảm giác an toàn, luôn muốn trở về sau tất cả, cho bạn "sạc" lại thêm năng lượng.

Nhưng sau cùng tôi muốn nói, thực ra đêm qua, tôi có chuyện buồn, sáng dậy trong đầu tôi chỉ nghĩ, gọi cho em gái, hay gọi cho mẹ? Cuối cùng, tôi không gọi cho ai cả, tự mình tiêu hóa!

Tôi nhớ có một câu nói thế này: "Cho đến khi trưởng thành, bạn sẽ nhận ra, cuộc đời sẽ còn có những đau thương không thể dùng nước mắt để gột rửa hết, còn có những đau đớn khó quên khi bạn muốn bật khóc mà không thể khóc được, vì vậy người thực sự mạnh mẽ, đều là càng muốn khóc sẽ càng cười lớn, ôm cả bi thương, đau khổ và cả nụ cười tiến về phía trước".

Tôi biết mỗi chúng ta khi gặp phải điều oan ức, khi bị đả kích, đều có những giây phút xúc động muốn trở về nhà, tôi cũng không cười những người yếu đuối muốn trở về nhà đó, nhưng tôi cảm thấy sau mỗi một biến cố đó đều mở đầu cho một khởi đầu mới tốt đẹp hơn.

Sau khi chúng ta tắm sạch mọi mệt mỏi, sau khi chúng ta chữa lành mọi vết thương, chúng ta ăn no, chúng ta có đủ quan tâm và yêu thương, chúng ta sẽ trở về cuộc sống với trạng thái và tâm thái tốt nhất, đi đối diện với những áp lực và khó khăn, tiếp tục phấn đấu và đón nhận  thử thách.

Và sau cùng, mệt rồi, hãy về nhà!

(Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân)

Vũ Đình

Cùng chuyên mục
XEM