Điện thoại báo con gái ăn trộm, người mẹ vội chạy đi, vài năm sau, điều bất ngờ đã xảy ra

08/04/2018 15:23 PM | Sống

Nếu như hôm đó người phụ nữ không ra khỏi nhà, có lẽ điều tồi tệ đã xảy ra với cô bé trót dại ăn trộm sách.

Đây là chia sẻ của một giáo viên người Trung Quốc, được đăng tải nhiều trang báo điện tử và mạng xã hội của nước này.

Nội dung câu chuyện dù rất đơn giản nhưng nó đủ để khiến cho mỗi chúng ta hiểu rằng, trên đời này, thực ra không nên bỏ qua bất cứ một cơ hội nào trong việc giúp đỡ người khác.

Nội dung câu chuyện

Một ngày của nhiều năm trước, vị giáo viên đó đang ngủ trưa thì điện thoại trong nhà bỗng đổ chuông.

Nhận điện thoại, cô nghe thấy tiếng nói gay gắt từ đầu dây bên kia: "Con nhà chị ăn trộm sách, bây giờ chúng tôi bắt nó rồi, chị mau đến đây đi!"

Cũng trong điện thoại, cô nghe rõ tiếng một bé gái đang khóc và tiếng người lớn chỉ trích, mắng nhiếc.

Quay đầu lại nhìn cô con gái duy nhất đang chăm chú xem ti vi, cô lập tức hiểu rằng đã có sự nhầm lẫn ở đây.

Trong tình huống này, cô đương nhiên có thể đặt điện thoại xuống, thậm chí có thể mắng người ở đầu dây bên kia vì việc này cơ bản chẳng liên quan gì đến cô.

Điện thoại báo con gái ăn trộm, người mẹ vội chạy đi, vài năm sau, điều bất ngờ đã xảy ra - Ảnh 1.

Một cuộc điện thoại gọi nhầm đã đưa cô giáo đến gặp bé gái vì một phút trót dại mà ăn trộm sách. Ảnh minh họa.

Thế nhưng, cô là một giáo viên, nói không chừng đứa trẻ đó là học sinh của mình thì sao? Qua điện thoại, cô có thể tưởng tượng ra đứa trẻ vì một phút sai lầm mà đang vô cùng sợ hãi, hoang mang, đang đối mặt với tình huống rất khó xử.

Sau khi do dự vài giây, cô hỏi rõ địa chỉ hiệu sách rồi vội vã chạy đi.

Đúng như cô dự đoán, trong hiệu sách, một bé gái nước mắt giàn giụa đang đứng đó, bên cạnh là người lớn đang không tiếc lời mắng mỏ thậm tệ.

Cô chạy lại, ôm đứa bé vào lòng rồi quay người nói với nhân viên: "Có việc gì cứ nói với tôi, tôi là mẹ nó, đừng làm nó sợ."

Trong tiếng lầm bầm khó chịu của nhân viên, cô thanh toán khoản phạt xong liền đưa đứa trẻ đi và nhìn thật kỹ gương mặt đang sợ hãi, đầm đìa nước mắt.

Cô nở nụ cười, dẫn đứa trẻ về nhà, rửa mặt mũi, chỉnh đốn lại trang phục rồi chẳng hỏi thêm gì, chỉ dặn sau này muốn đọc sách cứ đến nhà cô rồi để cô bé đi.

Bé gái khi đó còn chưa thể bình tĩnh trở lại đã nhìn vị giáo viên đó một cái thật lâu rồi chạy như bay ra ngoài. Kể từ đó, cô không gặp lại đứa trẻ ấy thêm một lần nào nữa.

Gặp lại sau nhiều năm

Thời gian trôi nhanh như nước chảy, thoáng cái đã vài năm trôi qua, vị giáo viên dường như cũng chẳng còn nhớ đến việc đã giúp một cô bé ăn trộm sách ngày nào. Cô vẫn sống ở ngôi nhà cũ với một cuộc sống bình yên.

Bỗng một hôm, cũng vào buổi trưa, ngoài cửa vang lên tiếng chuông báo.

Ra mở cửa, cô thấy một cô gái trẻ lạ mặt khá xinh xắn, tay xách túi quà, mặt tươi cười chào mình.

"Cô tìm ai?" – cô giáo hỏi với nét mặt đầy nghi hoặc. Thế nhưng cô gái trẻ chẳng nói được gì vì quá xúc động.

Phải mất một lúc sau, người phụ nữ mới nhận ra cô gái đó chính là cô bé ăn trộm sách năm xưa.

Cô gái vừa tốt nghiệp một trường đại học danh giá, đã tìm được một công việc đủ khiến nhiều người ngưỡng mộ và hôm đó, cô quyết định tìm đến người phụ nữ tốt bụng năm nào để cảm ơn.

Điện thoại báo con gái ăn trộm, người mẹ vội chạy đi, vài năm sau, điều bất ngờ đã xảy ra - Ảnh 2.

"Cuộc điện thoại gấp rút năm đó thật may là đã gọi đến nhà cô. Mặc dù đến giờ cháu vẫn không hiểu tại sao cô lại tình nguyện giả làm mẹ cháu, giải thoát cho cháu nhưng bao năm qua, cháu vẫn giữ trong lòng một tâm nguyện, là muốn được gọi cô một tiếng ‘mẹ’." - Cô gái vừa nói, nước mắt vừa rơi vì không thể kìm nén được cảm xúc đang trào dâng.

Vị giáo viên cũng bắt đầu cảm thấy cay mắt. Cô có chút tò mò hỏi: "Nếu như ta không giúp cháu, thì kết quả sẽ thế nào?"

Nét mặt cô gái trẻ bỗng trở nên u uất, lắc nhẹ đầu và đáp: "Cháu cũng không rõ nữa, có thể cháu sẽ làm việc dại dột, thậm chí là tự tử."

Trái tim cô giáo bỗng trở nên run rẩy. Nhìn nụ cười hạnh phúc trên gương mặt cô gái trẻ, cô cũng cười theo.

Theo Nguyễn Nhung

Cùng chuyên mục
XEM